02

458 52 3
                                    

"Cạch"

Trong cái sức gió lộng hiện lên mái tóc nâu vuốt keo nhưng lại đi cùng bộ đồng phục rộng rãi có phần nhếch nhác. Thân ảnh ây mệt mỏi sà xuống ngay bên cạnh con người đang ủ rũ với bộ đồ ướt nhẹp kia.

"Lại bị tạt nước hả"

"Ừm"

"Lũ đáng ghét đó, chúng vô tư bắt nạt mày, đánh mày mà mày thực sự không báo với ai sao?"

"Ai chịu tin một tên biệt dị không có bằng chứng đây?"

"Phải vậy, những việc làm đáng xấu hổ đó sẽ mãi bị nhà trường và cha mẹ chúng che đậy bằng mọi giá nhằm đảm bảo bộ mặt danh vọng hão huyền"

"Mấy cái bình luận trên mạng mấy hôm nay... đừng để ý nó" - Như chợt nhớ ra, Seungmin vội nói

"Không sao, tớ ổn" -Jisung cười nhẹ

"Hanji của tớ vất vả rồi"

"Minnie cũng vậy"

Và mái tóc nâu bóng lộn vì keo sáp đó lại không ngần ngại bờ vai sũng nước và có phần tím bầm mà dựa vào. Từ trên sân thượng nhỏ bé nhìn ra những tòa cao ốc chọc trời, mặt trời khẽ buông, len lỏi qua những kẽ hở li ti của giữa các khu nhà, soi những tia vàng cam vào ánh mắt xa xăm vô định của hai con người cô đơn.

...

Jisung đi bộ về kí túc xá của nhóm, cậu cố gắng che kĩ mặt nhất có thể và đi đường vòng để đảm bảo saesang không theo làm phiền cậu. Jisung là bạn của Seungmin từ những ngày thơ ấu. Khi Seungmin ra đi vì những cú sốc hậu bạo lực học đường, Jisung vẫn mạnh mẽ ở lại cố gắng chống chọi với những cơn ác mộng hằng đêm. Đã có một thời gian cậu đã không ra khỏi nhà và ở lì trong nhà, viết ra những câu chữ theo những giai điệu mà cậu từng được nghe. Năm 11 tuổi, cậu trúng audition của một công ty giải trí nổi tiếng  và đã debut khi mới 15 tuổi. Ngay từ khi ra mắt, cậu đã phải chịu những lời bàn tán không hay về mình, về cha mẹ mình. Vì là được push nhiều nhất nhóm, Jisung cũng không được các anh lớn yêu quý mà thậm chí còn hắt hủi nữa. Đêm nay vẫn là một đêm dài , các anh lớn đã đi uống hết, bỏ lại cậu thu mình trong căn phòng rộng lớn này bị ác mộng dày vò, còn ai dỗ dành, an ủi cậu như khi cha mẹ cậu còn sống?

Seungmin ở bên đây còn tệ hơn, kiểu người dễ bị ảnh hưởng bởi tâm lí như nó đã hoàn toàn bị thả lỏng khi mỗi ngày bị soi xét, bàn tán và bị chặn đánh. Giáo viên đã gửi bảng điểm về cho cha mẹ và họ đã mắng cậu rất lâu. Ông bà Kim đã vô cùng thất vọng về nó khi nghe lời biện hộ vô cùng bất lực  

"Con lại bị bắt nạt, con mệt lắm bố mẹ ơi"

Cha mẹ Seungmin đơn thuần cho rằng, trước đây nó cũng từng bất đồng quan điểm mà đánh nhau với một cậu bạn nên nó là điều vô cùng bình thường, chỉ cần đôi bên cùng ngồi lại giải quyết là sẽ ổn cả thôi. Nhưng không, con ác quỷ năm con trai họ lên bảy lần nữa tái sinh hành hạ con của họ, gặm nhấm tâm hồn nó mà chẳng ai hay, chẳng ai quan tâm để ý.

...

"Kim Seungmin của chúng ta vẫn cố chấp mách thầy cô cơ. Thắng làm vua thua mách thầy, đồ hèn nhát!"

/chanseung/ ProducerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ