*Note: Các bạn có thể chia sẻ truyện với nhau nhưng hãy nhắn tin riêng để chia sẻ hoặc có thể trích các đoạn truyện để làm content trên mạng xã hội nhưng đừng nhắc tới account của mình trên đó nếu không mọi thứ sẽ trôi theo mây mù giăng lối đó. Xin cảm ơn
-------
-Pete-
Khi tôi lên xe, mọi người đều im ắng. Arm phụ trách lái xe đang úp mặt vào vô lăng như thể đang muốn nghỉ ngơi rồi. Pol ngồi bên cạnh, ngủ gật với cái cổ gập nhẹ sang bên. Porchay ngủ thiếp đi trong lòng Cậu Kim, người đang ôm lấy cơ thể em ấy. Về phần Cậu Kinn và Porsche, họ ngồi ở hàng ghế sau. Cậu Kinn tựa đầu vào vai Porsche khi mà cậu ấy ngủ với cánh tay vẫn đang khoanh trước ngực. Bạn có thể thấy ai là người có uy lực nhất trong nhà và ai mới đang bảo vệ ai đây ...
Tôi chuyển mình sang ngồi ở hàng ghế đầu với Cậu Tankhun. Đôi mắt long lanh của cậu ấy đang tìm kiếm một thứ gì đó với một sự hào hứng không hề nhẹ.
"Này, mày đi cùng sao? Ta cùng Pol còn đang chuẩn bị đồ để đốt thứ gia luôn rồi ấy." Arm ngước lên khỏi tay lái và nốc cả chai cà phê vào miệng. Nó ngước nhìn tôi qua kính chắn gió.
"Chà, đốt không nổi đâu. Nhà tao có nhiều đồ lắm." Tôi nói đùa, mắt tôi nhìn ra khỏi xe đã thấy hai anh em dắt tay nhau vào nhà. Một cảm giác bất an bao trùm lại dâng lên. Khỉ thật! Họ rất cô đơn, phải không? Họ có rất nhiều công việc. Họ sẽ cô đơn hay không cô đơn ... Ôiiii !!!! Ngay sau khi chiếc xe di chuyển, đột nhiên, một chiếc micro màu đen đưa lên miệng tôi.
"Hát nào." Cậu chủ nói với giọng vui vẻ.
"Những người khác đang ngủ mà, Cậu chủ." Tôi nói một cách thận trọng. Đặc biệt là Porsche có thể cảm thấy rất khó chịu và bật dậy để chửi bới chúng tôi.
"Mày không cần phải lo lắng. Tất cả mọi người đều đang đeo bịt tai rồi, ngoại trừ tao." Arm quay sang tôi.
"Bịt tai?" Tôi hỏi, chỉ để chắc chắn.
"Uhm! Chay mua cho cả bọn đó. " Pol cảm động đến mức kêu lên.
"Im đi, Arm! Tên khốn Chay!!! Không được đeo, Pete. Mày phải hát với tao!" Cậu Chủ lớn tiếng ra lệnh nhưng không ai trên xe phản ứng. Có lẽ nó đã hoạt động tốt đấy! Tôi muốn đeo chúng !!!
"Cậu Chủ, hãy bật nhạc lên trước đi." Tôi cười khan nhìn trái phải để tìm cách lách qua. Tôi nên làm gì? Chà, nếu là lúc bình thường, tôi cũng muốn hát lắm. Nhưng đã 5 giờ sáng, gần 6 giờ sáng. Tôi không có tâm trạng để hát !!!
"Bài hát gì đây?"
Krrr ~ Tôi thường xuyên chớp mắt khi nhìn Cậu Chủ, cầu xin anh ấy cho tôi đi một lần, nhưng dường như không có tác dụng. Đúng lúc đó, điện thoại của tôi đổ chuông và rung lên để báo một điều gì đó, nó như một tín hiệu cầu cứu. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm kinh khủng. Không cần biết lý do rung động, trong tim tôi chỉ có một mong đợi ...
[LINE]
Vp vegas: [...]
Chỉ cần ba dấu chấm mà anh ấy gửi vào đoạn chat của tôi cũng khiến tôi mỉm cười. (*ủa con ơi)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vtrans] VegasPete Special - Christmas
قصص عامةĐây sẽ là phần tổng hợp các đoạn truyện đặc biệt mà tác giả dành cho cặp đôi VegasPete bao gồm phần truyện trong dịp giáng sinh cùng những phần ngoại truyện nhỏ khác sau này sẽ được mình tổng hợp tại đây. Bản truyện gốc không thuộc về mình nhưng dản...