Chương 6

121 6 1
                                    

Vừa mới kết thúc giờ học Jungkook nhanh chóng chạy đi đón Jimin về nhà. Sợ bé không quen với việc tiếp xúc với nhiều người, sợ bé sẽ lại như lần trước lại một mình một góc cô độc.

Đến đón bé thì Jungkook nhận được một cái ôm thật chặt, một cái ôm bất ngờ từ Jimin nhỏ. Có lẽ bé rất cô đơn khi ở trường. Jungkook lặng lẽ xoa đầu nhỏ của Jimin sau đó bế bé lên để bé ôm cổ mình. Đi theo phía sau Jimin là cô giáo phụ trách chăm sóc. Cô đi theo sau với nụ cười nhẹ nhàng và hiền hậu, cô còn nói với anh là bé rất ngoan ngãn, nghe lời nhưng mà trong bữa trưa bé ăn không được nhiều. Bé còn rất thích đọc sách, đối xử với các bạn trong lớp vô cùng tốt bụng.

Sau khi nghe tất cả những thông tin về việc ở lớp của Jimin như thế nào thì Jungkook cũng yên tâm được một phần nhỏ. Biết rằng bạn nhỏ của mình đang cố gắng làm quen với cái cuộc sống mới này. Nhưng cũng lo lắng rằng lượng tiêu thụ thức ăn của Jimin. Bé đang dần có xu hướng hơi kén ăn "Có phải đây là xu hướng phát triển của trẻ nhỏ đang lớn lên không nhỉ?"

Ở một góc dằng không xa cũng không gần khác, một con người đang theo dõi mọi hành tung của Jungkook đằng sau một cách bí mật. Không phải do Jungkook bất cẩn không biết mà vì lo cho bé Jimin của mình không quen muốn nhanh chóng đến đón nên anh không đẻ ý đén những thứ xung quanh mình lắm.

Theo đằng sau Jungkook tầm 5-10 phút thì thấy anh đi vào trường mần non. Đầu tự suy nghĩ rằng tại sao lại vào trong trường mần non làm gì thì một lúc sau hắn thấy Jungkook đi ra ngoài không những thế trên tay còn đang bế một đứa bé khoảng trừng 4-5 tuổi gì đó có vẻ cũng rát chi là đáng yêu đi. Chợt nhận ra thấy có điều gì đấy hơi bị sai sai rồi nhưng mà chạy đi trước đ, chạy là thượng sách nên không để bị phát hiện nó thét cho một phát thì toang. 

Lẩn mình ở một góc xa thật thật xa, móc cái điện thoại nhắn một thông tin quan trọng cho mọi người. 

" Tin động trời. Hình như thằng JungKook có con rồi"

Đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tất cả mọi người cùng hẹn nhau ra quán cà phê quen thuộc và cũng là tiệm cà phê của Yoongi 'mở để thỏa sự yêu thích cà phê của mình mà thôi' để nói chuyện về cái vụ việc Taehuyng nói.

Khi tất cả mặt đầy đủ ở phòng riêng của Yoongi ở bên trong quán thì bắt đầu cùng nhau thao thao bất tuyệt câu chuyện có vẻ như là sốc đến tận óc.

- Jin: Yah, mày nói có thật không đấy? Yah, làm sao mà tin được cơ chứ?

- Taehuyng: Anh phải tin em chứ! Chính tận mắt em nhìn thấy đoàng hoàng cơ mà, không thể nào mà sai được đâu.

- Hooseok: Shhh, nhưng mà đứa nhỏ đấy là ai mới được cơ chứ nhỉ? Thằng quỷ kia nào thể như thế, lại còn đứa nhóc kia nữa cơ chứ? Sh, Jeon phu nhân cũng đâu có đứa con thứ nào nữa nhỉ? Có mỗi thằng đáng ghét đấy thôi mà?

- Taehuyng: Đó. Em cũng thắc mắc lắm chứ bộ. Mà nay nó cũng kì cục lắm cơ í. Trong giờ học thì cứ thẫn thờ thấp thỏm rồi còn nhìn đồng hồ các kiểu nữa. Hay là giờ bọn mình xông thẳng đến nhà nó hỏi cho ra nhẽ đi.

Nghe đến đây thì Namjoon mới bắt đầu lên tiếng phản bác:

- Namjoon: Thế mày nghĩ nó cho mày vào nhà à mà đòi kéo quân khởi nghĩa.

Dalg drop [ Kookmin ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ