R18_NaoTake [ Vị Sĩ Quan...]

254 22 3
                                    

NaoTake

Naoto: anh, gã.
Takemichi: cậu, em.
__

Naoto Tachibana là một sĩ quan quyền lực. Anh đã nhiều lần đoạt giải làm danh tiếng anh vang xa.

Còn Hanagaki Takemichi chỉ là một lao công quèn được người khác thuê dọn dẹp để kiếm tiền.

Trong một lần Naoto, người sĩ quan nổi tiếng được mời đến tham dự yến tiệc trên một con tàu lớn.

Anh mặc một chiếc vest đen cà vạc cũng là một màu đen để đến dự buổi tiệc.

Trong lúc tất cả đang khiêu vũ nhộn nhịp ngoài sảnh chính thì ở một nơi khác.

"TÊN LAO CÔNG QUÈN KIA! MÀY CÓ BIẾT MÀY VỪA LÀM GÌ KHÔNG HẢ?!"

Cậu sợ hãi chỉ dám chui vào một góc cầm cây lau sàn mà thút thít, bộ dạng đáng thương của cậu làm độc giả đọc thôi cũng thấy đau lòng.

"X-xin lỗi ngài..t..tôi.."

" hừm...coi bộ nhìn mày cũng ngon đó, hay là...bán thân trả nợ..?"

Như tiếng sét ngang tai, cậu hoảng loạn cầu xin hắn.

"Hức- không..làm ơn! T..tôi sẽ giặt sạch rồi trả cho anh...đừng....hức"

Cậu nức nỡ vang xin hắn đừng làm như thế dù không biết là có được hay không.

Ngay lúc cậu bị tên đó kéo đi thì...

"Cút"

Cô gái ấy gằn giọng, tên kia nhìn thấy cũng lập tức rén mà lui đi.

Cậu ngước lên nhìn cô, cô nhìn cậu rồi tiện tay đưa ra đỡ cậu lên.

Tình cảnh 4 mắt nam nữ nhìn nhau này sao cứ giống trong mấy bộ phim mà cậu xem được ấy nhỉ?

"C..cảm ơn cô..."

Cậu thu người lại đứng xa rồi rồi ngại ngùng cảm ơn.

"Haha...em là Tachibana Hinata, 25 tuổi rất hân hạnh gặp anh"

Cô cười tươi đưa tay ra nói.

"À...a-anh là Hanagaki Takemichi..rất vui được gặp em.."

Cậu lật đạt lau tay vào áo rồi đưa tay ra đáp lại cái bắt tay.

Cả hai có một màng gặp mặt y như trong các cốt truyện ngôn lù.

Sau đó cô đưa cậu đến sảnh chính rồi dẫn cậu lên lầu để đến phòng của cô.

"Tắm đi Takemichi_kun, em sẽ nhờ em trai đem đồ đến nên anh đừng lo nhé."

"Ừm được, cảm mơn em Hina_chan"

Cậu cười rồi vào phòng tắm để vệ sinh cơ thể sạch sẽ, sau khi tắm xong. Cậu liền lên tiếng.

"Hina à, em trai của em mang đồ đến chưa nhỉ...??"

Không có tiếng đáp, cậu chỉ biết đứng trong nhà tắm mà đợi.

Một hồi cậu cảm thấy quá lâu cho nên đã quấn một chiếc khăn rồi bước ra ngoài.

'Sao vẫn không có ai nhỉ....'

*cạch*

Vừa dứt dòng suy nghĩ, tiếng mở cảnh đột nhiên truyền tới làm cậu giật bắn người.

TR_Các Oneshort của OTPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ