Chương 8: Gọi tên cho tới khi tao thỏa mãn

171 24 1
                                    

Senju một lần nữa hẹn Takemichi ra ngoài thế nhưng thời tiết hôm nay có vẻ không thuận lợi như cô nàng đã nghĩ. Người ra ngoài không bao giờ xem dự báo thời tiết như Senju đang nghiến răng kèn kẹt trong cửa hàng đồ uống tại công viên giải trí.

Chẳng thể ngờ được nửa tiếng trước cô cùng Takemichi vẫn còn tung tăng thử hết trò này tới trò khác, mặc dù không thể chơi trò mạo hiểm nhưng Takemichi vẫn chiều theo sở thích của Senju, cuối cùng cậu muốn khóc hết nước mắt luôn. Cả hai người tiến tới cây ước nguyện, cả hai cùng viết nguyện vọng lên trên Tanzaku rồi treo lên cây trúc bằng sợi giây nhỏ. 

Senju đem ước nguyện của mình nói cho Takemichi, cô ấy muốn bảo vệ cậu, người đầu tiên mà cô xem như là bạn bè. Senju khá cô đơn khi suốt ngày phải lãnh đạo đám đầu đất thiện chiến cho nên cô dường như không có một mống bạn nào. Sự xuất hiện của Takemichi giống như chúa cứu thế, cậu ấy không chỉ có ý chí lại còn rất thú vị. Senju đã ngỏ lời muốn làm bạn với cậu. Takemichi tất nhiên không từ chối, cả hai dạo vài vòng thì trời cũng đổ mưa.

Táp vào hàng quán ven đường trú mưa, và tạo ra tình huống như hiện giờ.

Ngồi được một lúc Senju mắc toilet cho nên rời đi, Takemichi ngồi đó như ngồi trên đống lửa. Bởi vì lúc treo nguyện vọng, lúc Senju ngỏ ý muốn làm bạn, cả hai người đã bắt tay tình bạn, cậu một lần nữa thấy được một tương lai gần khác. Lần này không nhẹ nhàng như ở Shibuya, trời đổ mưa như hiện tại hoặc có lẽ đã tạnh bớt, cậu không nhớ rõ, nhưng cậu rất rõ hình ảnh Senju nằm xuống, máu chảy lênh láng.

Không yên tâm cho lắm, Takemichi thanh toán rồi tìm nhà vệ sinh, dù sao đứng đợi cậu ấy vẫn tốt hơn ngồi đây lo lắng suông.

Takemichi lao nhanh giữa trời mưa, lúc đi qua đám Tanzaku dừng lại một chút. Mặc dù đứng nhìn từ khoảng cách tương đối xa nhưng cậu vẫn có thể thấy được thẻ cầu nguyện của Senju, chữ cậu ấy viết to đùng, không được đẹp như Hina viết nhưng nó khiến cậu cảm thấy ấm áp.

"Takemichi!" Senju lao ra, gọi to tên cậu. Cậu ấy đứng cách rất xa và đang cố chạy lại. Takemichi định xoay lại xem Senju gọi gì nhưng đám thanh niên cầm súng trước mặt làm cậu không thể nhìn Senju được nữa. 

Mình đang bị ngắm tới sao? 

Đoàng đoàng

"Tao giết được nó rồi, South sẽ hiểu cho tao thôi!" Nam thanh niên bắn ra hai nhát súng, giọng nói có hơi run xem ra đây là lần đầu tiên cậu ta giết người. Chỉ thấy Takemichi ngã xuống, may không trúng đạn, Senju nhào tới đẩy ngã cậu giúp cậu thoát một kiếp nạn.

Nam thanh niên kia thấy cậu vẫn còn đứng dậy được, cắn răng bắn thêm vài ba phát nữa. Takemichi nghe tiếng súng lại nhào về phía trước che chắn cho Senju. Cả hai đều thực hiện lời hứa bảo vệ đối phương.

Đằng sau lưng vang lên tiếng hét, Draken không biết từ đâu xuất hiện đá văng khẩu súng trong tay thanh niên, gã ta ôm lấy cánh tay đau nhức cùng đồng bọn chạy trốn. 

Bóng lưng Draken đứng đó, sừng sững đầy tính bảo vệ khiến cho trái tim treo lơ lửng của Takemichi hạ xuống. Cậu thở phào một hơi, đỡ Senju ngồi dậy, chạy tới chỗ Draken.

[TR/AllTake] Không hẹn gặp lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ