Chương 7

3.4K 282 3
                                    

Trong không gian an tĩnh tựa hồ chỉ có tiếng hít thở hai người đan chéo nhau.

Lục Thiền nửa ôm thân thể mềm mại thơm ngọt trong lòng ngực, ngón tay thon dài dính sát vào làn da trắng nõn bóng loáng.

Chỉ cần nàng hơi hơi cúi đầu, là có thể ngậm lấy đôi môi dụ người.

Lục Thiền đạm mạc con ngươi hàm chứa ám quang, lông mi cong vút nồng đậm che dấu ý tưởng trong lòng.

Nàng cúi đầu, đang chuẩn bị nói chuyện, bên ngoài truyền đến một giọng nữ kinh ngạc.

“Thiền Thiền, Tiểu Cẩn, các ngươi không có việc gì đi?” Diệp Nhàn đứng ở cửa, lo lắng hỏi.

Lời vừa ra khỏi miệng,lại lập tức hối hận, vội vàng bổ sung, “Ta giống như quên mua nước, ta đây đi mua nước ha.”

Lời này còn không có nói xong, người cũng đã biến mất không thấy.

Mộ Cẩn nghe được thanh âm, phảng phất như trong mộng mới tỉnh, con ngươi lóe lóe, cẩn thận buông tay ra, muốn đứng lên.

Lục Thiền nhìn thấy được cái này động tác, trong lòng phất qua một tia không vui, nhưng vẫn là lễ phép nâng Mộ Cẩn lên.

“Cảm ơn.” Mộ Cẩn rũ đầu đánh chữ, khuôn mặt nhỏ một mảng đỏ bừng, giống như là tôm luộc.

“Không cần khách khí.” Lục Thiền trả lời, liếc mắt nhìn phòng thay quần áo một cái, xoay người hướng đi ra ngoài.

Nàng nguyên bản là tính toán thay quần áo trở về, hiện tại xem ra, lại rèn luyện thêm một hồi cũng không sao.

Mộ Cẩn theo ở phía sau, trước mũi tựa hồ còn lưu lại hương chanh dễ ngửi.

Nàng đỏ mặt, không dám nhìn thân ảnh đi ở phía trước.

Mới vừa ra khỏi cửa, Mộ Cẩn khóe mắt dư quang liền nhìn đến Diệp Nhàn dựa vào ven tường.

Diệp Nhàn trong tay cầm hai bình nước, thần sắc dị thường hưng phấn, cao hứng cười tiếp đón, “Tiểu Cẩn, lại đây uống miếng nước.”

Mộ Cẩn nhìn thoáng qua phía trước, Lục Thiền đang tập máy kéo tay để rèn luyện phần vai.

Nàng cúi đầu nghĩ nghĩ, chạy đến trước mặt Diệp Nhàn tiếp nhận bình nước cái miệng nhỏ nhấp một ngụm.

Nước lạnh chảy theo yết hầu thấm nhập thân thể, hơi chút giảm bớt nhiệt độ trên người nàng.

“Tiểu Cẩn, Lục Thiền thường xuyên ở chỗ này rèn luyện. Muốn hay không để nàng chỉ đạo ngươi, miễn cho ngươi rèn luyện sai lầm.” Diệp Nhàn cười kiến nghị, đáy mắt mang theo quang mang hưng phấn

Mộ Cẩn nghe vậy,  gương mặt mới hạ nhiệt nháy mắt trở nên càng nóng, cẩn thận liếc mắt Lục Thiền bên kia, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Tiểu Cẩn, đừng thẹn thùng. Lục Thiền tuy rằng tính tình có chút lạnh, nhưng không đến mức trước mặt mọi người làm ngươi khó xử.” Diệp Nhàn tiếp tục khuyên bảo, lời nói đến lúc sau thần sắc trở nên nghiêm túc.

Con ngươi lãnh duệ trông cực kỳ tương tự Lục Thiền.

Mộ Cẩn nhìn theo qua, không tự giác nắm chặt bình nước trong tay.

BHTT-Edit-Hoàn-Tiểu Người Câm Omega Của Nàng - Đào Bảo Tiểu ViênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ