- KIM JUNKYU, MỞ CỬA RA ĐI!
- JUNKYU MỞ CỬA CHO TỚ ĐI !
- MỞ CỬA ĐI MÀ!
- Haruto đây, là tớ đây nghe lời mình đi mà. Đừng làm điều gì dại dột hết! Tớ xin cậu.
- Junkyu à, nghe tớ đi! Cậu không mở là tớ đập cửa xông vào đấy.
[2 ngày trước], Ở trường.
Junkyu đang ngồi dưới ghế đá bị một học sinh lớp 10 ném trứng vào đầu. Tiếp theo đó là một đám nữ sinh thay nhau chửi bới Junkyu.
- Yaaa, cái đồ đeo bám.
- Sao cứ cố gắng đi theo Haruto vậy, anh nghĩ vậy là hay sao.
- Haruto có thích anh không? Sao cứ đeo bám người ta miết vậy! Không biết ngại hả.
- Để Ruto của tui yên đi trời đừng có đeo bám theo nữa.
- Con trai mà cứ đi với nhau coi chừng người khác hiểu lầm đấy.
Junkyu: Coi như anh xin các em được không! Đừng bám theo anh và nói những lời khó nghe đó nữa. Anh chỉ muốn thân thiết với Haruto mà thôi!
- Tôi không thích việc đó thì sao.
- Tôi không muốn anh thân thiết với Haruto thì sao.
- Anh làm ơn đi không né được thì biến mất luôn cũng được.
(Junkyu nghe câu nói này của em học sinh lớp 10 mà phải đơ người lại. Mặt gục xuống, hai tay tì vào thái dương mà đau đầu. Trùng hợp thay lúc này Ruto bước đến và nhìn Junkyu. Quá xấu hổ nên Junkyu đã chạy về nhà)
Ruto chưa kịp phản ứng và chưa biết chuyện gì xảy ra thì Junkyu đã chạy mất. Vì đã hai ngày không thấy Junkyu đi học nên Haruto bắt đầu lo lắng.
Tan tiết học ngày hôm đó Ruto quyết định chạy đến nhà của Junkyu tìm cho bằng được.
.........
Lấy hết sức đá thật mạnh, khóa cửa gãy ra còn cánh cửa thì ngã xuống. Ruto một mạch chạy vào nhà thì thấy Junkyu ngồi khóc một mình.
Không giấu được sự lo lắng mắt Ruto đỏ hoe lên, cúi người thấp xuống nhẹ nhàng dùng tay lau nước mắt cho Junkyu.
- Mình biết hết rồi. Tớ hiểu hết rồi. Không có gì phải sợ cả. Có tớ đây! Haruto đang ở đây cơ mà. Junkyu à, cười lên cái xem nào, nhìn tớ nào.
- Nhưng mà tớ có cảm giác lạ lắm Ruto à!
- Lạ như thế nào nói tớ nghe.
- Khi ở cạnh cậu, tớ được bảo vệ và chăm sóc lúc đấy tim tớ đập cực kì nhanh. Lúc đó còn thấy cậu rất ngầu nữa cơ. Tớ muốn lao vào ôm cậu nhưng không hiểu tại sao lại muốn ôm cậu.
- Cậu chưa từng thích ai luôn đúng không ? *cười*
- Thì từ đó giờ tớ chưa. Cơ mà sao lại cười tớ.
- Nói có vẻ hơi tự luyến nhưng tớ nghĩ nó là sự thật đấy ! Cậu thích tớ thật rồi.
- Tớ cũng không biết nữa nhưng lúc ở cạnh cậu tớ muốn được cậu che chở và rồi tớ thấy cậu còn đáng yêu nữa cơ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HARUKYU] I NEED YOU
FanfictionCậu phải trở thành một bác sĩ tâm lí thật giỏi nhé! Và khi đó tôi sẽ trở thành bệnh nhân đầu tiên của cậu. Note: - ngược, có yếu tố chết chóc. - văn xuôi có xen kẽ text fic. - mọi chi tiết đều là hư cấu và do trí tưởng tượng củ...