5

603 79 28
                                    

"bang chan!" 

"không dùng kính ngữ luôn cơ đấy."

bang chan dừng việc đang làm lại, đi đến bên cạnh thằng nhóc mà ngay cái giờ anh sắp đóng cửa thì nó lại đi vào với bộ mặt đen thui như mất sổ gạo. và vì nó là em trai anh, dù chẳng có cùng tí máu mủ ruột thịt nào, bang chan không thể đuổi nó đi như những vị khách khác được. 

han jisung ngồi ở quầy bar, chiếc áo vest vắt lên ghế, tay cầm ly rượu vang đung đưa, nhìn dòng nước đỏ sậm sóng sánh trong ly.

bang chan ngồi vào chiếc ghế cạnh hắn, tự rót cho bản thân một ly.

"gì nữa đây?" anh hỏi.

"em nghĩ là mình đã thất tình." han jisung đáp, ngả đầu lên bàn, buồn rười rượi.

"ơ…" bang chan bất ngờ, "chú mày có bồ rồi à? sao anh không biết?"

"chưa, nhưng em đã thất tình."

"tại sao?" 

"vì hwang hyunjin đã có người mình thích mất rồi!" han jisung nhăn nhó mặt mày, nhắc tới là hắn lại thấy đau lòng. hắn đã trao cả con tim này cho cậu mà sao hwang hyunjin có thể đi thích người khác chứ?

"ồ." bang chan ngẫm nghĩ, người tên hwang hyunjin đó là chàng thư ký mà han jisung từng kể với anh là nó vừa gặp đã thích, cũng là người mà hôm trước mới cùng nó đi ăn sáng.

"mà sao em biết?" anh hỏi.

han jisung kể lại, lúc hẹn hwang hyunjin ăn sáng ở đây, hắn đã lấy hết can đảm để hỏi cậu có người yêu chưa, rồi hỏi cả mẫu hình mà cậu thích.

"hyunjin đã nói là cậu ấy thích người…" han jisung nhớ lại.

"lớn hơn mình một tuổi."

"thế cậu ta bao nhiêu tuổi?" 

"24."

nếu anh nhớ không lầm thì han jisung 25 tuổi nhỉ? bang chan thầm nghĩ.

han jisung nói tiếp, "rồi phải thấp hơn cậu ấy."

nếu anh không hoa mắt thì cậu hyunjin gì đó cao hơn han jisung mà ha?

"phải giàu có." 

nếu han jisung không lừa anh thì nó có cả tập đoàn và khối tài sản kếch xù ấy chứ?

"và phải ngu ngốc nữa!" han jisung kết thúc bốn đặc điểm mà hwang hyunjin đã nói cho hắn nghe, "gu của cậu ấy quái lạ thật."

và giờ thì anh đã biết thằng ngu đó là ai.

"thôi đừng buồn." bang chan vỗ vai hắn, an ủi, quyết định không nói ra mà cho nhóc đần này tự khai phá.

mấu chốt là nhìn người ta đau khổ thì anh cũng vui.

"nếu hyunjin không có người mình thích thì sao cậu ấy lại có tiêu chuẩn rõ ràng một cách kỳ cục như thế chứ?" han jisung khó chịu, nốc hết cả ly rượu.

"người mình thích ấy, là crush thôi, còn chưa phải là người yêu thì lo gì?" 

"nhưng-" 

"không nhưng nhị gì hết." bang chan ngắt lời hắn, "là đàn ông thì lo mà kéo người ta về ổ chứ không phải ngồi đây mà khóc lóc với anh." 

|hanhyun| thư ký hwang, đừng nghỉ việc!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ