Chap 28

544 31 0
                                    

Jennie một lần nữa tỉnh lại.

Nhưng lần này liền bị Jungkook bắt tắm rửa sạch sẽ, sau đó ép ăn một bát cháo nhỏ, uống thuốc đầy đủ, mới cho qua thăm Taehyung.

Thứ nhất: phải sạch sẽ mới vào thăm
người bệnh được. Không cẩn thận nhiễm trùng thì sao. Phải sạch sẽ, nhất định phải sạch sẽ!

Thứ hai: Cô ấy là người phụ nữ của Kim Tổng kiêm bang chủ của KTH, chuyện xảy ra làm cô không ăn không uống, tiều tụy hẳn đi, nếu có mệnh hệ gì, làm sao bọn họ biết ăn nói với hắn. Nếu mà hắn tức giận, có khi tấm thân này phải phải hy sinh nữa. Không được, nhất định phải khỏe mạnh, phải khỏe mạnh!

Cho nên dù cô có cố chấp thế nào cũng bị ép thực hiện cho bằng được. Vừa uống thuốc xong liền xách dép chạy tới phòng bệnh của Kim Taehyung.

Cô bước tới gần giường bệnh. Hắn nằm đó, không nhúc nhích, hắn vẫn chưa tỉnh. Khuôn mặt mà ngày ngày cô ngắm nhìn trở nên trắng bệch.

Cô ngồi xuống, không khóc cũng không nháo, chỉ lặng lẽ để trước mắt trở nên nhạt nhòa.

Cuối cùng nhìn đến những vết thương trên người hắn, nước mắt tựa như đê vỡ òa mà rơi xuống, ướt cả một mảng drap giường. Cô không dám khóc lên tiếng, chỉ có thể yên lặng khẽ nấc lên :

"Đồ.. ngốc! Ai bảo anh phải làm như vậy hả? Ai bảo anh phải lấy thân che chắn cho em hả? Em cũng rất mạnh mẽ mà, em cũng chịu đau được, nhưng bây giờ em yếu đuối rồi, anh mau dậy chăm sóc em đi. Anh đừng nằm yên như vậy, em chờ anh tỉnh dậy rất lâu, cũng giống như anh chờ em yêu anh vậy. Nhưng hôm nay em không bắt anh chờ nữa...em thật sự.. thật sự yêu... anh...rồi!..." Jennie cầm lấy tay hắn, nghẹn ngào vừa nấc vừa nói, thanh âm khàn khàn tiếng có tiếng không, càng nói giọng càng nhỏ đi, đến câu cuối cùng liền bật khóc nửa nở...

Jungkook đứng ngoài yên lặng nhếch môi dựa cửa nhìn vào. Từ lúc ra khỏi phòng cấp cứu cũng hơn nửa ngày rồi, khi nãy anh vào thăm thì cái người đang nằm yên kia đã tỉnh từ lâu, mặc dù thân thể còn hơi yếu, nhưng ban nãy còn hỏi người phụ nữ của mình đâu.

Bây giờ còn làm bộ làm tịch nhắm mắt không tỉnh, hại con gái nhà người ta mắt sưng húp lên thảm thương như vậy.

Ác độc quá! Anh thở dài bỏ đi, còn ngoan ngoãn giúp đóng cửa lại!

Cô cứ vậy khóc, vừa khóc vừa kể, à còn có cả đe dọa. Nào là lúc đó cô rất sợ, nào là sao hắn lại ngốc nhếch như vậy nào là nếu hắn cứ nằm vậy công ty sẽ bị kẻ khác cướp đi, lúc đó hắn sẽ không được làm tổng giám đốc, hắn sẽ nghèo, nào là nếu hắn không dậy cô sẽ không yêu hắn nữa, nào là...

Kể lể đe dọa một buổi, cuối cùng cô khàn tiếng, bực quá hét lên :

"Kim Taehyung, nếu anh không tỉnh lại em đi tìm Kang Daniel! "

Quả nhiên, cái người nằm trên giường lập tức tỏa ra sát khí, hai mắt híp sâu lại nhìn chằm chằm cô, mở miệng lạnh lẽo :

"Em - dám?"

Jennie gừng khóc, nước mắt nước mũi tèm nhem, hai mặt bốn mắtbnhìn nhau. Sau đó cô chỉ tay vào mặt hắn, uất ức :

[vjen] mau yêu anh điNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ