Chương 8

462 34 2
                                    

Luke ôm lấy ngực trái của mình, bộ dạng giống như vừa trúng thính của cậu. Eugene cười ngại, vội đóng cửa, vứt dép lên kệ rồi nằm úp trên giường.

Eugene nhìn xung quanh căn nhà, cậu thấy có một cuốn sổ nhỏ nằm lăn lóc ở góc phòng. Cậu không nghĩ cái đó là của cậu mang về đâu. Eugene đi tới góc phòng, cầm cuốn sổ lên nhìn ngắm nó. Một màu đen tuyền bao quanh cuốn sổ, những tờ giấy trắng tinh khôi cứ ào ạt tràn một giọng nói vào tâm trí cậu.

Nó trầm trầm một giọng ai oán tha thiết cậu. Eugene hoảng loạn vứt cuốn sổ đó đi. Cậu nhìn chằm chằm nó, mồ hôi chảy xuống dọc khuôn mặt xinh đẹp.

"Có lẽ nên đưa cho Boss xem vào tối hôm nay"

Eugene thầm nghĩ, cậu nhặt nó lên và để ngay ngắn trên bàn. Mà giọng nói vừa nãy có vẻ là một giọng nữ. Eugene lại hơi suy tư, hình như cậu chưa ăn tối thì phải. Eugene chợt nhớ ra, cậu đi xuống bếp mở tủ lạnh ra nhìn một hồi, chả có cái gì cả, tối nay đành nhịn đói một hôm vậy.

[Bíng bong]

Eugene chạy nhanh ra cửa.

"Ai lại đến giờ này nhờ ? Cũng đã 7 giờ tối rồi !"

Vừa mở cửa Eugene vừa nghĩ, chỉ là cậu không nghĩ rằng người đến lại là Mile.

-Mile ?

Eugene kinh ngạc.

-haha....Eugene. Luke có mua một ít đồ ăn cho cậu nhờ tớ đưa tới.

Mile xoa đầu cười trừ. Cô nàng giơ bịch thức ăn một nửa chưa chế biến còn một nửa thì là đồ ăn đóng hộp đến trước mặt Eugene. Cậu một bộ hơi e dè nhận lấy. Cậu muốn mời Mile vào nhà chơi nhưng Mile có vẻ không muốn vào cho lắm. Ánh mắt cô nhìn lên phòng ngủ của Eugene, trầm trầm một chút rồi tạm biệt sau đó rời đi.

Eugene khó hiểu bước vào nhà. Cậu lục lọi nhà bếp, chiên một cái xúc xích lên rồi ăn tạm chung với hộp mì.

-No ghê

Cậu vươn vai bước vào phòng ngủ, nằm xuống đắp chăn. Cậu lần này chìm vào mộng cũng rất nhanh, nhưng lần này Eugene không thấy bản thân mình tỉnh dậy ở dạng hồn nữa mà thay vào đó là đang ở trong một không gian tối đen nào đó.

Ở đó, cậu thấy linh hồn đen đã từng khẩn thiết cậu đừng làm gì dại dột với tên Jack. Linh hồn đó vẫn đen như lúc đầu cậu gặp nhưng chỉ khác là cậu ta đang được Boss âu yếm trong lòng. Eugene bất ngờ, định tiến tới với tay đến hai người đó nhưng cậu cảm giác bị thứ gì đó đập mạnh rồi Eugene choàng tỉnh trong bản thể hồn ma.

-Chị River ??

Eugene nhìn thấy River đang lo lắng ngồi bên cửa sổ, cậu lớ ngớ hỏi. River nắm lấy hai bả vai cậu lắc mạnh:

-Này Eugene !!! Cậu có biết tôi lo cho cậu lắm không ??? Ngủ rồi mà mãi không chịu tỉnh làm tôi lo muốn chết.

Eugene toát mồ hôi, cậu gãi má:

-haha....em..em...xin..lỗi

Boss tiến đến, ẫm cậu lên một bộ thồn cơm chó vào tận họng những người đang ở đó. River một bộ mặt chán nản, hết sức nhàm chán bay đi, có thể là đi kiếm Charlie để gây sự chăng ? Bà Joan thì cũng cùng Hayden lui hụi bay đi đâu mất tiêu.

[Hoàn] Nhân duyên của đôi ta [Boss x Eugene] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ