86

1.3K 181 23
                                    

Chớp mắt một cái, Dazai phát hiện mình đã ở trong một căn phòng khách lạ lẫm. Ở trung tâm có một bàn trà đầy ắp các món tráng miệng. Tại chiếc ghế trường kỉ trước mặt Dazai là ông cậu ruột thừa đang ưu nhã uống cà phê. Đứa em nuôi hai màu tóc đang ngồi ở cái ghế lười kế bên cắm đầu chơi game. Và một thanh niên có tóc hai màu khác đang ngồi tại chiếc ghế bành còn lại với vẻ mặt bứt rứt.

"Ta daa~ Giới thiệu với mọi người bé mèo con tôi vừa cướp được từ trụ sở thám tử vũ trang!"

Gogol không có để ý ánh mắt tò mò nhìn quanh của Dazai mà giơ cậu lên và giới thiệu với giọng phấn khích. Fyodor và Kyusaku vô cùng nể tình vỗ tay cho hắn trong khi thanh niên còn lại trong phòng lộ ra vẻ mặt như trời sắp sập xuống.

"Sigma gặp lại cộng sự cũ mà không vui à? Dù là cộng sự tạm thời nhưng mà cậu thích Dazai-kun lắm mà nhỉ?" Gogol bỗng dưng dí đứa trẻ trên tay về phía thanh niên trên ghế bành "Nhìn nè, Sigma~ Là Dazai-kun đó~ "

Dazai nhướn mày nhìn vẻ mặt rối rắm của thanh niên sinh ra từ cuốn sách này. Cậu tin là quan hệ của anh ta với lũ chuột đã rạn nứt từ chiến dịch cuối rồi, và khá tò mò sao anh ta không có mặt tại trụ sở thám tử vũ trang. Ai mà ngờ lại có thể gặp lại Sigma ở hang ổ của Fyodor chứ?

"Các người... sao lại làm vậy với Dazai-kun chứ?" Giọng Sigma run rẩy với sự phẫn nộ

Chỉ với thái độ Sigma lộ ra, Dazai cá là tên chuột nào đó lại dùng khả năng diễn xuất đáng giải Oscar của hắn để lừa thanh niên này vô tròng rồi. Có lẽ là hắn đã nói ra kịch bản Dazai viết lại trong cuốn sách, thứ cốt truyện để nối bối cảnh hai thế giới lại một cách hợp lý. Vậy nên hoàn cảnh hiện tại trong mắt Sigma cũng giống những người khác của Yokohama, nghĩ lầm Dazai bị con chuột kia sống lại và tẩy não.

"Oan uổng quá! Rõ ràng có mình Dostoy làm à! Tôi cũng mới biết trước cậu không lâu thôi mà~"

Gogol giả vờ tổn thương khi ném Dazai cho Sigma ôm để rảnh tay rút khăn mùi xoa chùi nước mắt. Sigma luống cuống đỡ Dazai vào lòng rồi nhìn Gogol với ánh mắt căm tức.

"Cho dù có vậy đi nữa, anh không thể ném một đứa bé thô bạo như thế! Nếu Dazai-kun rơi xuống đất thì sao hả??"

"Haa... Sigma cứ cằn nhằn như một bà cô già ấy! Dazai-kun mới không mỏng manh vậy đâu~"

Sigma giật mình phát hiện đứa trẻ trong lòng mình đã biến mất và tên hề chết tiệt nào đó bắt đầu tung hứng cậu nhóc trên tay.

"Chú hề ơi!"

Giọng nói của đứa trẻ còn lại trong phòng vang lên, Kyusaku nheo mắt mỉm cười khi nhìn chằm chằm gã hề.

"Dám ném Dazai-san như vậy nữa là tôi ném đầu chú đi luôn đó."

"Đáng sợ quá đi~ Dazai-kun thấy hông? Mọi người toàn bắt nạt tôi không à!" Tên hề nào đó không hề hối lỗi mà ôm Dazai ăn vạ.

Từ đầu vẫn luôn im lặng tùy ý Gogol đùa giỡn, Dazai mặt vô biểu tình nhìn về phía con chuột vẫn luôn an nhàn ngồi xem kịch nãy giờ. Nhận được ánh mắt của đứa cháu, Fyodor lúc này mới đặt tách cà phê xuống bàn.

(Vô Cp-Dazai Trung Tâm) Nhật Kí Tự Sát Của Chú Thuật Sư Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ