Chương 2: Yamaguchi bị ốm

5K 427 78
                                    

"Cậu đang nói gì thế Tsukki... tớ làm sao phát ra mùi ngọt được."

Yamaguchi thở dốc nói, cậu cố gắng dùng sức để thoát khỏi sự chèn ép của Tsukishima, nhân lúc anh không chú ý cậu liền vùng vẫy thoát ra.

"Tớ... tớ phải về trước đây!"

Chưa kịp để Tsukishima phản ứng thì Yamaguchi đã cắm đầu cắm cổ chạy đi mất hút. Tsukishima cau mày, mùi ngọt thoang thoảng vẫn còn vương lại trên mũi anh. Gần đây không hề có một Omega nào và anh chắc chắn rằng nó phát ra từ người cậu.

"Thì ra là mùi đào."

Tsukishima khẽ cười, đôi mắt anh lấp láy sáng.

Nguyên cả đêm hôm đó, Yamaguchi không thể nào ngủ được vì cơ thể cậu xảy ra những phản ứng dữ dội, Yamaguchi nhốt mình trong phòng, cũng may lúc nãy cậu đã chạy về kịp, nếu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, cơ thể cậu đã trở nên vô cùng kì lạ mà cậu không thể kiểm soát được. Hiện tại thì thân thể cậu nóng ran, có chút ngứa ngáy.

"Khó chịu quá đi mất..."

Yamaguchi khẽ rên rỉ, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh của Tsukishima và ánh mắt của anh khi nhìn cậu, phía bên dưới lại không ngừng có phản ứng kích động, Yamaguchi hoảng hốt, cậu sờ vào thì đã cương cứng tự lúc nào.

"Ưm... ưm..."

Yamaguchi bặm chặt môi, dùng tay vuốt ve cậu nhỏ bên trong, trong đầu lại liên tục hiện lên hình ảnh của người kia, từng lời nói, từng sự thân mật gần gũi, chẳng mấy chốc cậu bắt đầu thở dốc, một thứ dịch nhờn trắng đục đã rỉ ra đầy lòng bàn tay cậu. Yamaguchi thở dài, lấy tay che đi gương mặt ửng đỏ, cậu đã lỡ làm một điều mà không nên làm mất rồi, phải làm sao đây.

Qua ngày hôm sau Yamguchi phải xin nghỉ học vì bị sốt, cả thân thể cậu đều mệt nhừ không còn chút sức lực.

Reng, reng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Yamaguchi lừ đừ chui từ trong chăn ra bắt máy, giọng nói uể oải.

"Tớ nghe đây."

"Ah Yamaguchi cậu ổn chứ?"

Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc của Hinata.

"Ưm, tớ ổn mà."

"Các senpai lo lắng cho cậu lắm đấy, hôm nay có buổi đấu tập mà lại không có cậu, các senpai có gửi một ít đồ ăn và thuốc đến cho cậu á!"

Hinata huyên thuyên nói, nom cậu nhóc có vẻ rất lo lắng cho sức khỏe của Yamaguchi, Yamaguchi nghe vậy liền cảm động.

"Vậy sao, gửi lời cảm ơn của tớ đến các senpai nha!"

"Tớ biết rồi, à mà Tsukishima đang mang đồ đến chỗ cậu đó!"

"Gì... gì cơ????"

Yamaguchi bật dậy từ trong chăn, gương mặt tràn đầy hốt hoảng.

"Thì Tsukishima là người thân với cậu nhất mà nên đương nhiên cậu ta sẽ mang đến cho cậu rồi!"

Hinata nói một cách chắc nịch.

"Ts... Tsukki... đang đến nhà của tớ á?"

Gương mặt Yamaguchi tràn đầy vẻ bất an, chuyện đã xảy ra hôm qua, cậu đã vừa nghĩ đến Tsukki lại còn vừa...

18+ (Tsukiyama) Bạn Đời Của Tớ Chỉ Có Thể Là Cậu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ