Angel

232 16 0
                                    

-Cre: cần tìm nguồn

-Haizz mấy bồ tèo à, các bạn tui không tin tui viết bộ này HE kìa =(((

-Bỏ qua mấy chi tiết của mấy thiên sứ đi nhá, đây là fanfic mà )))= nếu các bạn theo tôn giáo mà không hài lòng thì xin lỗi nhá. =(((

 ***

Trong một buổi nắng đẹp bên cánh đồng hoa, ta gặp nhau, thiên thần của ta. Không biết là do em đã là thiên thần sẵn hay do bản thân em vốn đã có cái nhan sắc đó từ lúc sinh ra. Một vẻ đẹp mà ta muốn trên thế gian này chỉ mình ta có thể nhìn ngắm.

-Th-thiên thần?

-Chào ngươi, phàm nhân.

Thanh âm ngọt hơn hũ mật ong ta vừa nếm, đôi đồng tử sáng tựa màu ngọc lục bảo. Mái tóc rối màu đen tuyền. Đúng là một tuyệt sắc!

-Ta là Harry, ta được chúa gửi xuống làm nhiệm vụ mà lại bị phàm nhân bắt gặp thật xấu hổ, thân lại là Potestates(*) cơ chứ!

(*)Potestates: thiên thần giám sát sự phân chia quyền lực giữa nhân loại, giữ vững ranh giới giữa thiên đàng và trần gian.

-Này, phàm nhân! Ngươi bị sao vậy?

Đôi tay mảnh khảnh ấy đang đưa qua đưa lại trước mặt ta. "Hình như ta mơ rồi, làm gì gặp một người đẹp hơn cả thiên sứ cơ chứ?!"

-Này ngươi nói nhảm cái gì vậy? Ngươi đang tận mắt nhìn thấy một sứ giả của chúa đấy, biết tôn trọng đi! 

Harry khoanh tay vào, khuôn mặt đẹp đẽ đó có chút nhăn vì cáu bẩn. Đôi cánh to trắng tinh sau lưng cậu không ngừng đập biểu tình giống như chủ nhân nó.

-T-tôi là Draco, Draco Malfoy. Vậy ngài là Harry? Họ ngài là gì?

-Gì cơ? Người phàm còn có cả họ ư? Phiền phức quá cứ gọi là Harry đi.

Ngày đầu tiên ta cảm thấy như ta vừa được tái sinh. Cuộc gặp gỡ đó ngỡ chỉ là mơ, nhưng nếu như đây là mơ ta chỉ muốn dừng khoảnh khắc này mãi mãi để ta có thể thoải mái ngắm nhìn khuôn mặt đẹp đẽ đó mà không bị phán xét.

***

Chúa như nhìn thấu tâm can của ta từ lâu mới sai em đi xuống bầu bạn cùng một người như ta. Ngày thứ nhất ta gặp em, một tuyết sắc giai nhân đứng trên một cánh đồng hoa hướng dương rực rỡ sắc vàng vào một buổi chiều mát mẻ. 

-Nè Draco, tặng ngươi!

Em đưa cho ta một bó hoa hướng dương em vừa hái được. Ahhh, ta phát điên vì yêu em mất! Khung cảnh thanh bình, cánh đồng hoa trộn cùng với một thiên sứ đẹp tuyệt trần đã đủ làm lên bột bức vẽ làm người ta muốn dán chặt đôi mắt vào đấy.

***

Ngày thứ ba ta gặp em, ta phải ra ngoài vì công việc, bỏ mặc em ủ rũ một mình trong căn nhà trống vắng. Ta cố làm xong nhanh để trở về với tình đầu của ta. 

Cái gì đây? Một cục bông trắng ư? Em cuộn tròn nằm như một con mèo, đôi cánh trắng tinh che gần hết thân thể của em nhưng vẫn đủ để thấy em đang ôm lấy chiếc áo của tôi.

[DraHar] Ở đây có chồn sương con và mèo conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ