Trí nhớ của Porchay hoạt động hết công suất của nó để cậu nhớ ra tên của người đàn ông, "Paul?" Cậu hỏi, nhìn chằm chằm vào người vệ sĩ.
Người vệ sĩ còn lại bật cười, và người đàn ông ở giữa khịt mũi thích thú.
"Anh là Pol." Người đàn ông đầy vẻ cam chịu sửa lại.
"Oh, xin lỗi." Chay nói, trong lòng cảm thấy có chút áy náy, nhưng cậu không thể hiện điều đó ra.
"Anh-không sao đâu." Pol vẫy tay nói.
"Giới thiệu tao đi, Paul! Tao đang đợi!" Người đàn ông ăn mặc như con cá bảy màu ở giữa ra lệnh.
Pol thở dài, "Porchay, đây là cậu Khun. Cậu ấy là anh cả trong số các anh em trong gia tộc Theerapanyakul và cậu ấy muốn gặp em. "
"H-Hi?"
"Xin chào bạn trẻ!" Người đàn ông thốt lên, khiến Chay vô cùng ngạc nhiên khi anh bắt đầu lắc lư như một vũ công và tiến về phía cậu, Khun cúi người dựa lên chiếc bàn bếp, tháo chiếc kính râm ra như một fashionista. Khun định nói gì đó, nhưng rồi anh dừng lại, và khịt mũi. Sau đó Khun nhìn vào khuôn mặt đầy vẻ hoang mang của Porchay. "Tao có rất nhiều điều muốn nói với mày, như là về việc chăm sóc mày và những gì mày không nên làm, nhưng bây giờ tao đang bị phân tâm bởi mùi thơm đang tràn ngập trong căn phòng này!"
"Em thực sự rất thích cách anh nói chuyện." Chay không thể không cảm thán.
Khun mỉm cười, trông khá giống mèo Cheshire. "Cảm ơn. Và tao thích vẻ ngoài của mày đấy, rất dễ thương!"
"C-cảm ơn -và uh, em đang làm bánh brownie. Chúng sẽ được hoàn thành sau hai mươi phút nữa."
"Hoàn hảo! Sau đó mày có thể cùng xem chương trình trực tiếp marathon với tụi tao, và chúng ta có thể thưởng thức những cái bánh brownie cùng nhau!"
"Điều đó nghe có vẻ rất tuyệt." Chay thành thật nói, khoé môi vẽ lên một nụ nười.
"Anh khiến em nhớ đến P'Wik. Giống như, dù có hơi khác một chút, nhưng so với những người còn lại, anh và P'Wik cởi mở và thân thiện hơn rất nhiều." Chay cố gắng giải thích, trong khi Khun đang đợi những chiếc bánh chocolate hạnh nhân với cậu. Họ chỉ đang nói chuyện. Và đó là lần đầu tiên Chay dễ dàng hạ thấp cảnh giác và thả lỏng bản thân. Tất cả là nhờ vào người đàn ông kỳ quặc này.
"Tất nhiên, bởi vì tao đã nuôi dạy nó và nó là đứa em yêu thích của tao. Trong khi Kinn đã nuôi nấng thằng Kim nhiều hơn – và Kim cũng là đứa nó thích nhất. Thằng Kim làm tao sợ, nếu thành thật mà nói. Và cả thằng Kinn. Giống như có thứ gì đó trong não của tụi nó thuần tuý là một sự xấu xa. Ý tao là tao vẫn yêu tụi nó, nhưng cả hai đều là hiện thân của ác quỷ. Tao không biết nữa. Wik, nó là đứa tao thích nhất, mặc dù nó kém điên hơn tao một chút, nhưng tao rất thích sự xuất hiện của nó. Mặt khác, Kinn không biết cách điều khiển thằng Wik. Đó là lý do tại sao nó giữ Wik cách mình một sải tay. Thật ngu ngốc. Thực sự." Khun hậm hực, rõ ràng không vui trước cách các thành viên trong gia đình làm việc với nhau, nhưng cũng đành chấp nhận.
"Anh ấy thật kỳ quặc, nhưng em cũng thích sự xuất hiện của anh ấy." Chay nói về Wik. Cậu trở nên thành thật. Cậu không hiểu Wik đang cố gắng nói hay làm gì, nhưng cậu thực lòng thích sự bầu bạn của người đàn ông này. Ngay cả khi họ chỉ ở cùng nhau nửa ngày. Cậu đã cảm thấy rất thích thú.
BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP] [KIMPORCHAY] [TRANS] Hide You In My Treasure Chest
Fanfiction*Tác giả: BluebellBunny *Thể loại: song sinh Kim - Wik, hài lãng mạn, khốn nạn lưu manh công x mỏ hỗn nhút nhát thụ *Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/40690683/chapters/101955105#workskin *Lưu ý: bản dịch đã có sự cho phép của tác giả...