Kingkoong~
Chị Song từ dưới bếp nghe thấy tiếng chuông cửa liền bỏ dở việc đang làm để chạy lên chỗ cửa ra vào
"Xin hỏi ai đấy ạ?"
"Chúng tôi là người của công ty chuyển phát nhanh, có bưu phẩm của ông Min Yoongi gửi đến"
Chị nhìn vào màn hình hiển thị gắn trên tường thấy có hai người mặc đồ giống nhau, hình như là đồng phục nhân viên của công ty nào đó. Không nghi ngờ gì liền mở cửa.
" Ưmmm... ư..ưm"
Cánh cửa vừa hé ra đã bị người đàn ông bên ngoài đạp mạnh để xông vào liền sau đó rút trong túi ra chiếc khăn đã tẩm thuốc mê liều mạnh chụp vào mặt chị. Chị Song không kịp phản kháng, chỉ có thể ú ớ giãy giụa vài tiếng rồi hoàn toàn bất tỉnh.
Nhận thấy người phụ nữ trong tay mình đã gục xuống, Son SoHan liền kéo chị vào góc nhà để tránh gây sự chú ý. Lúc này Lee Hana mới cau có từ ngoài bước vào lên tiếng
"Phiền phức, sẵn dao đó sao không đâm một phát cho gọn''
"Người không liên can thì không cần xuống tay"
"Lắm lời!!! Mau đi tìm thằng nhãi kia rồi giết nó đi"
Ả gắt giọng chân dợm bước vào phòng khách thì bị gã túm tay kéo ngược lại loạng choạng lùi về sau mấy bước.
"Anh làm cái quái gì vậy!!!"
"Bình tĩnh đi, nóng vội như cô thì hư cả chuyện. Trong này có camera, trước hết phải tắt hết đi đã, muốn bị cảnh sát tóm lắm sao???"
Lee Hana trợn lớn mắt nhìn Son SoHan. Người đàn ông này trước khi bước vào đây luôn làm ra vẻ cợt nhã nhưng hiện tại trông gã vô cùng bình tĩnh, nhanh nhạy khác thường. Ả nhìn gã động tác chuyên nghiệp, thoắt cái đã vô hiệu hóa tất cả camera mà không khỏi thán phục, trong lòng tin chắc rằng lần này ông trời cũng muốn giúp ả trả hận.
"Xong rồi, bây giờ đi tìm nó. Giết nhanh rút gọn, hiện tại ban ngày rất dễ bị chú ý"
"Được"
..."Chết tiệt! Sao lại không có? Cô điều tra thông tin kiểu gì vậy hả?"
Son SoHan tức giận vung mạnh tay vào một bức tường gần đó, đối diện là Hana có chút hoảng loạn, cắn móng tay liên tục. Hai người bọn họ đều đinh ninh rằng cậu ở phòng ngủ nhưng khi xông vào cả căn phòng đều im lặng như tờ. Chăn gối trên giường cũng được xếp rất gọn gàng. Bọn họ cũng lục tung tất cả các phòng ốc trong căn nhà, dường như ngoài người giúp việc đã bất tỉnh ra thì căn nhà này hiện tại không còn ai nữa.
"Tôi làm sao biết được. Rõ ràng nhà của hắn chỉ có duy nhất chỗ này. Từ sáng sớm không thể nào đã ra ngoài được."
"Vậy tại sao đã bới tung hết chỗ này lên vẫn không thấy người? Công sức chuẩn bị nhiều như vậy đã bị cô làm cho ra thành cái gì rồi hả?"
"Anh im miệng lại đi!! Người có thù với Min Yoongi là tôi, kế hoạch thất bại tôi còn chưa tức tối thì anh làm gì mà phải to tiếng như vậy hả?"
Gã đột nhiên đảo mắt, đưa tay vuốt đi lớp mồ hôi đã túa ra ướt trán vì cơn nóng giận. Liếm liếm đôi môi đã thâm lại vì khói thuốc, gã điều chỉnh giọng nói có phần ôn hòa hơn.
"Vậy giờ cô muốn làm gì tiếp theo?"
"Ra khỏi chỗ này đi rồi tính."
Bọn họ nhanh chóng rời khỏi căn nhà, tránh gây chú ý nên cả hai đã đậu xe ở ngã rẽ cách đây một đoạn ngắn.
Vừa mở cửa xe ngồi vào trong, Son SoHan còn chưa chưa kịp khởi động cho xe chạy đi thì Lee Hana chợt nhìn thấy từ phía xa, có bóng người rất quen thuộc đang trò chuyện cùng một ai đó.
Chính xác kia là Park Jimin, người ả đang tìm."Khoan đã, chờ một chút. Tôi nhìn thấy nó rồi"
Ả níu lấy tay Son SoHan, hất mặt về phía căn nhà đằng xa.
Đúng lúc này một chiếc xe cũng từ gara cạnh căn nhà kia chạy đến. Người bên trong hạ kính xe thò đầu ra ngoài nói vài câu gì đấy rồi cả hai người cùng lên xe. Lee Hana lập tức nhận ra người lái chiếc xe ấy, chính là phó giám đốc của Bolero. Ngày trước còn mối quan hệ với Min Yoongi, mấy lần ả đến công ty đã từng gặp qua.
"Hắn ta quả thật tính toán rất chu đáo, quả nhiên lo liệu trước nên không để thằng nhãi kia ở nhà mình"
"Vậy bây giờ ý cô như thế nào?"
Vừa lúc đó chiếc xe của Kim Taehyung cũng vừa vượt qua xe hai người bọn họ, ả vỗ vai gã ra lệnh.
"Đuổi theo chiếc xe đó nhanh. Có thời cơ thì giết ngay lập tức."
...
Jimin ngồi ở băng ghế sau xe Kim Taehyung, hai bàn tay của cậu không kèm được phấn khích cứ liên tục xoắn vào nhau khiến Jungkook ngồi cạnh cũng phải bật cười
"Xem cậu kìa, có cần phải biểu hiện ra rõ vậy không?"
"Tại tớ..vui quá nên.."
"Chậc...tí nữa Min Yoongi nhìn thấy em ở sân bay chắc tôi tiêu tùng mất, anh ta đã dặn rất kĩ là không được mang em đi theo rồi mà." Kim Taehyung vừa lái xe vừa xoa xoa gáy mình.
"Xì ~~~ hôm qua chẳng phải đã nói rồi sao. Xem như cái này là bất ngờ dành cho tên xấu xa đó mà. Với lại Jimin và em cũng sẽ chờ ngoài xe, hắn ta mà dám động vào anh thì em cắn cho chết."
"Phải đó, nếu Min Yoongi có trách anh thì anh cứ nói là do em nằng nặc đòi đi đón anh ấy, em sẽ ở yên trong này mà, sẽ không có gì đâu."
"Được rồi được rồi, mạng của anh trông chờ vào hai người đấy."
"À,tớ có mang theo đồ ăn vặt này, cậu ăn không MinMin?"
Cả ba người trên đường đi cứ vậy trò chuyện rất rôm rả, Jimin vì hôm nay Min Yoongi trở về nên tâm trạng đặc biệt phấn khích, liên tục cười nói đến hai gò má cũng hây hây đỏ.
Vì quá nhập tâm vào những câu chuyện của mình, không ai trong số họ nhận ra sự hiện diện của chiếc xe tải nhỏ luôn bám theo sau kể từ lúc ra khỏi chung cư đến tận lúc này.
...
" Đường này không phải là đường ra sân bây sao?"
Son SoHan cho xe chạy cách chiếc xe đỏ trước mặt một khoảng vừa đủ, vừa nói gã vừa liếc mắt nhìn bảng hướng dẫn cắm bên vệ đường.
"Min Yoongi hôm nay về Hàn, xem ra đám người đó đúng là đang ra sân bay đón hắn."
Lee Hana ngồi khoanh tay, hai mắt ả chòng chọc hướng cái nhìn xoáy sâu như muốn xuyên qua lớp vỏ xe kiên cố kia, trực tiếp khoan thủng trái tim người ngồi bên trong.
Mọi chuyện đang diễn ra thật quá tốt, ả đang rất nóng lòng muốn xem biểu hiện của hắn khi thấy người mình yêu chết tức tưởi ngay trước mắt.
Thật khiến người ta mong chờ mà.
...
Sân bay là nơi mà bất kể sớm khuya luôn trong tình trạng đông đúc. Khi Kim Taehyung vừa đến nơi cũng vừa nhận được điện thoại báo rằng chuyến bay đã hạ cánh cách đây vài phút. Trên đường đến đây họ đã bị kẹt xe một lúc nên thời gian không còn dư dả như ban đầu tính toán. Kim Taehyung vừa xuống xe đã vội vàng chạy vào trong. Trước khi đi còn không quên dặn dò hai người nhớ đừng đi lung tung, có gì thì gọi điện thoại cho anh ngay.
Khi Kim Taehyung đã rời đi, Jimin bên trong xe liền ngồi thẳng lưng một cách cứng nhắc. Cậu mím môi hồi hộp nhìn ra bên ngoài và thấy đầu mình rối tung lên vì những câu hỏi. Cậu không biết Min Yoongi sẽ phản ứng như thế nào khi thấy mái tóc mới của mình, hắn sẽ nói gì đầu tiên khi cả hai gặp lại. Còn nữa, cậu thật sự lo lắng nếu như mình không để lại được ấn tượng tốt đẹp với ba của Yoongi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[CV] yoonmin; lần nữa yêu anh
FanfictionNguồn: yunje83.wordpress.com Couple: Yoonmin - Taekook Thể loại: đam mỹ, BL [boyloveboy], HE Ngược, Cường Công, Ôn nhu công, Mỹ Thụ, Nữ vương thụ, Sinh Tử Văn. Số Chương: 50 chương. Start: 21102021 End: 03012022 ____________________________________...