18.

161 23 8
                                    

Trời vẫn cứ mưa.

Một người, một quỷ vẫn ngồi đó.

" Cứ mưa như thế này hoài sao "

" Này, sao người cô nóng quá vậy "

" Ta không biết, chắc do lúc chiều ta dầm mưa "

Akaza liên tục thuyết giảng cho cô nghe, bình thường hắn không phải là một tên nói nhiều nhưng hôm nay chắc là ngoại lệ.

" Cô là con người mà sao không biết lo cho bản thân gì hết vậy, làm cái gì cũng không suy nghĩ, bộ cô tính thử sức chịu đựng hả, 2 tháng trước xém tí nữa là cô đi rồi, nếu như ta không ở đó thì chuyện gì sẽ xảy ra đây hả "

" ... "

" Thật hết nói cô luôn đấy, ta là quỷ mà cứ như là bảo mẫu của cô, kiểu này chắc phải từ chức Thượng Tam quá "

Ở Vô Hạn Thành, Muzan đang ngồi nghĩ kế sách thì ngứa lỗ tai.

" Hình như ta nghe được có đứa nhân viên nào đòi từ chức à "

Nakime kế bên im lặng, gảy đàn một tiếng, cô ta biến mất luôn.

Akaza vẫn đang thuyết giảng, còn cô thì gật gù. Hắn vừa cầm chiếc ô, vừa để tay hờ ở đằng sau, sợ cô ngã. Cái miệng của hắn nói hơn 5 phút vẫn chưa ngớt.

Đầu óc cô bây giờ có rất nhiều ngôi sao, lại cộng thêm tiếng nói của Thượng Tam, khiến cô quá giới hạn tiếp thu thông tin. Cô mất sức, ngã về phía trước, may mà hắn đỡ kịp, không thì chúi mỏ như chơi.

" Này, cô không sao chứ ? Ta.. "

Hắn chưa nói hết, đã bị ngón tay cô chặn lại ngay miệng. Lúc này, Thượng Tam mới bình tĩnh lại.

" Cô ổn không vậy "

" Ta ổn "

Cô lấy cây dù hắn đang cầm trong tay.

" Ta còn có việc, gặp lại sau nhé "

" Có chắc là ổn không đấy "

" Chắc mà, thôi ta phải đi rồi "

Cô nhảy xuống, hòa vào dòng người. Akaza đứng đó, dõi theo bóng ô của cô, sau khi chắc chắn cô đã ổn, mới rời đi.

Tuy cô nói đã ổn, nhưng thực chất thì không, tầm nhìn càng ngày càng mờ, cô không thể thấy được đường đi nữa. Cô tông phải một vị khách đi ngang, ngã xuống, theo trí nhớ của cô, sau đó là những tiếng gọi tên cô, và cô còn thấy cả hình ảnh Tanjirou đang lo lắng nhìn cô nữa, nhưng chắc chỉ là ảo giác, vì Tanjirou, giờ này đáng lý phải ở Điệp phủ.

" T/b !!! T/b !!! T/b !!!!! "

Cô nhắm mắt, mọi thứ cứ như là mơ vậy. Tanjirou ở bên cạnh cô lúc cô ngã sao. Thật ấm áp..!

***

Cô mở mắt, tỉnh dậy. Nhìn xung quanh thì đây không phải là phòng của cô, nó giống như chỗ của Tanjirou vậy. Không có ai ở đây cả, cô nghĩ chắc đây là Điệp phủ.

" Cậu tỉnh rồi sao ? Đã thấy đỡ hơn chưa ? "

Cánh cửa mở ra, Tanjirou bước vào với khay đồ ăn, trên đó là cháo và thuốc. Cậu ấy tiến lại gần chỗ của cô, để nó xuống bàn. 

[ KNY ] Tanjirou x Reader | Người thứ 3Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ