i

367 29 0
                                    

âm thang du dương từ những phím đàn piano vang lên giữa sảnh tiệc xa hoa. những con người bước đi trong những bộ trang phục thường thượng, đắt tiền và lộng lẫy, nhịp nhàng khiêu vũ theo từng nốt nhạc dưới ánh đèn chùm màu vàng lấp lánh . mùi hương của rượu vang và nước hoa đắt tiền lan tỏa nồng nàn trong không khí. bữa yến tiệc mang đậm màu sắc và phong cách phương tây này, rõ ràng là không có chỗ cho những người không có địa vị.

người chơi piano đeo mặt nạ, mặc bộ vest màu đen lịch lãm, mái tóc được vuốt lại gọn gàng làm lộ quai hàm sắc nhọn, từng chi tiết trên khuôn mặt thanh tú này dù đã bị che đi đều khiến người ta mới nhìn vào đã phải say đắm. bàn tay chiến chuyển nhấn lên những phím đàn, tạo ra những điệu nhạc chậm rãi. từ kiểu dáng đến phong thái đều tỏ ra một vẻ thanh lịch đến lạ kì, nó như đang lôi cuốn lấy những người ở xung quanh như một thứ bùa ngải thuốc lú, một thứ tình dược ma quái nào đó.

kim taehyung tay đang để trên vai của người đàn ông lạ mặt, từng bước từng bước nhịp nhàng khiêu vũ trong từng nốt nhạc chậm rãi. trang phục anh mặc đều là màu đỏ thắm, ôm sát lấy vòng eo nhỏ nhắn. gương mặt xinh đẹp như bừng sáng trong ánh đèn chùm màu vàng, đôi môi cong cười tươi như hoa, đôi mắt sâu hoắm, mị hoặc như đang thôi miên, như là muốn kéo người ta vào.

anh và người đàn ông này chắc đã có vài ly rượu trước đó, men say như đang nóng dần lên trong người họ.

người đàn ông tay để ngang eo của anh, cất giọng hỏi, "vậy, người đẹp, em tên gì?"

anh cười, "nói tên của anh trước."

y nói, "hongyu."

"lee hongyu?"

"có phải không nhỉ?" y cười, siết chặt những ngón tay trên vòng eo thon gầy của anh. lúc này âm nhạc đã được thay đổi thành một bản nhạc với giai điệu nhanh và vui tươi hơn. y không để lỡ cơ hội này, liền một tay ôm eo, một tay nắm lấy tay của anh một lần nữa những bước nhảy lại trôi theo điệu nhạc.

"anh thật sự là lee hongyu?" anh một lần nữa hỏi lại.

"em nói xem? có phải hay không?" y khiêu khích.

"loài mèo có tính tò mò rất cao, tôi khuyến khích anh không nên khiêu khích nó..."

"nếu không muốn tôi phải dùng biện pháp mạnh để tìm ra câu trả lời."

taehyung cười nhếch môi, đôi mắt khẽ liếc nhìn người đang chơi piano.

anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang đặt trên vai của y ra.

'Pằng'

một phát súng được bắn thẳng trên trần nhà, trúng vào chiếc đèn chùm bằng thủy tinh kia khiến nó chịu tác động của trọng lực mà rơi xuống, vỡ vụn. những con người đáng thương còn đang bị âm nhạc ồn ào che lấp tai nên không nghe thấy được tiếng súng vừa nổ ra, không hề cảnh giác nên bị chiếc đèn chùm kia rơi trúng. những mảnh thủy tinh tuyệt đẹp nhưng vô cùng sắc nhọn, cắm sâu vào da thịt, máu loang lổ khắp nơi trên những bộ trang phục xa xỉ và đắt tiền. Không khí của căn phòng rất nhanh đã chuyển thành sợ hãi và được bao trùm bởi những tiếng la hét kinh hoàng.

KV Ver | Harley quinnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ