Chap 6

1.3K 131 10
                                    

Oh Hanbin

Tôi cũng không ngờ anh ta tìm đến mình nhanh vậy, không lẽ phải chuyển nhà trốn đi thật sao trời? Thấy anh ta xin lỗi tôi còn không khỏi ngạc nhiên. Làm quái gì có chuyện alpha vác mặt đến xin lỗi omega vì cả hai đã lăn lộn với nhau. Huống chi tên khùng đó còn là người không bình thường, ý tôi là cả hai tầng nghĩa luôn. Đầu óc không bình thường và gia thế không bình thường. Hẳn là anh ta được giáo dục tốt nên mới thế, nhưng còn chưa cảm kích được bao lâu anh ta lại làm tôi chán ghét. Gì mà bạn tình? Đồ điên.

Mới chỉ vừa về nhà mà anh đã tìm đến tận cửa, tôi cuối cùng là làm cái gì sai chứ trời. Tôi cũng đâu có khóc lóc đòi bồi thường hay kiện cáo gì đâu. Người có tiền bây giờ rảnh rỗi vậy à? Còn cái hợp đồng dị hợm đó nữa, điên hết rồi. Khác gì làm trai bao có thời vụ không, dù số tiền trong đó là rất lớn nhưng tôi không thể làm cái chuyện đó được. Sora nó sẽ nghĩ gì về tôi chứ? Sau này khi con bé lớn lên, nó biết số tiền nuôi nó từ đâu ra thì tôi còn mặt mũi nào nữa.

Như bây giờ là tốt rồi, dù làm 1,2 công việc một lúc có hơi vất vả nhưng tôi vẫn ổn. Không dư dả nhưng đủ sống, vậy là được rồi. Sora ôm vai tôi, chớp đôi mắt tròn xoe thắc mắc.

"Hanbin, người đó là Bon Hyuk mà. Hanbin biết người đó ạ?"

"À không hẳn, đi học thôi nào."

Tốt nhất là đừng để con bé biết gì hết. Từ lúc con bé xuất hiện trong đời tôi, tôi chưa từng ngủ cùng bất kì ai khác, trước đây cũng vậy, chỉ có duy nhất một lần và tôi cũng không có kí ức gì về hôm đó. Tôi chỉ nhớ mình ngửi thấy pheromones rất nồng, là một alpha đến kì phát tình và tôi cũng bị ảnh hưởng đến mức không tự kiểm soát được pheromones của mình. Bọn tôi lao vào nhau mà không hề biết đối phương là ai, tôi cũng không có can đảm nhìn mặt người đó mà chỉ vội vàng gọi Lew đến đón và rời đi khi trời chưa sáng.

Nhắc mới nhớ, thằng Lew đâu? Tôi hoàn toàn không thể liên lạc được với nó. Không lẽ lại đi trốn nợ? Nó thường biến mất mà không báo trước một thời gian rồi sau đó xuất hiện, lúc nào cũng vậy. Đi trốn nợ. Điểm chung lớn nhất giữa tôi và nó là một đống nợ lớn.

Tôi cứ nghĩ chuyện đến đó là hết nhưng mấy ngày sau anh ta vẫn gọi cho tôi, ngày nào cũng liên tục hỏi tôi sao lại không đồng ý. Có điên không chứ, sao tôi phải làm bạn tình của anh, khác gì tôi bán thân không?

"Tôi đã nói là đừng làm phiền tôi nữa rồi mà."

Tìm đến tận chỗ tôi làm như thế này thì quá lắm rồi. Cũng may tôi vừa xong việc, tôi bỏ qua anh ta mà đi thẳng đến chỗ để xe, đến giờ đón Sora rồi. Con bé chưa tan học và anh ta vẫn bám lấy tôi chưa tha. Với khí chất đó mà đứng ở đây, có khi ngày mai lại lên báo, tôi đành phải kéo anh ta đứng khuất vào tán cây một chút.

"Anh còn đi theo tôi làm gì."

"Này, chấp nhận đề nghị này chỉ có lợi cho em mà thôi, chẳng phải em còn món nợ phải trả sao. Cách này là nhanh nhất rồi."

Anh nghĩ tất cả omega trên đời này đều phải phục vụ alpha sao? Đều phải trở nên hèn mọn và thấp kém đến mức phải làm mấy trò đó? Đúng là cho dù mọi thứ có thay đổi đến đâu thì những suy nghĩ như thế này vẫn còn tồn tại. Alpha ưu tú như anh ta hóa ra cũng chẳng khác bọn rác rưởi là bao.

Bonbin - Starry Night - (chuyển ver )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ