18 ' w/luv

367 58 10
                                    

[with love]

Và từ đó, tình yêu công sở của bọn họ chính thức bắt đầu.

Thật ra thì cũng không phải là bây giờ mới bắt đầu, mà là bây giờ mới tiến triển. Nói yêu nhau thì chưa tới mà nói chỉ là đồng nghiệp hoặc bạn bè thông thường thì cũng không phải, sau khi Kim Taehyung thổ lộ cảm xúc của mình với Park Jimin thì hắn cũng đồng thời có được cái gọi là quyền được tìm hiểu cậu ấy. Mặc dù trước đây không cần người cho phép thì Kim Taehyung cũng đã vô thức làm rồi nhưng đối với loại người (có chút) khó tính như Park Jimin thì đâu phải cứ dễ dàng như thế là được. Cậu ấy nếu không rõ ràng tuyệt đối sẽ không tự mình tìm đến dây trói lần nữa nên đã hoàn toàn cự tuyệt hắn để bản thân không phải đơn phương người ta một lần nữa. Và cũng vì sự tránh né đến mức tuyệt tình đó nên Kim Taehyung mới phải thẳng thắn nói ra chuyện mình cũng đối với cậu ấy có cảm tình để Park Jimin ít nhất là cảm thấy an toàn hơn khi ở bên cạnh hắn chứ không phải là thấp thỏm lo sợ bản thân sẽ ngã vào một cái hố chỉ có nuốt chửng cậu ấy chứ không thể yêu thương cậu ấy.

Vì không muốn người cứ mãi hiểu lầm mình nên hắn đã "xin" cậu ấy một cơ hội để bọn họ được tìm hiểu nhau nhiều hơn.

Và dĩ nhiên- cũng giống như đối phương mang theo cảm tình không dám thổ lộ, Park Jimin đã đồng ý.

- Nếu cậu đã nói vậy thì tôi cũng không cần phải giả vờ không biết nữa. Tôi từ lúc đó đã muốn được biết nhiều hơn về cậu rồi.

Park Jimin vừa mỉm cười vừa trả lời Kim Taehyung. Nếu mà nói thẳng ra không che giấu thì cậu ấy như một con người bình thường- gặp lại người mình từng có tình cảm thì dĩ nhiên mọi chuyện cũ đều bị gợi lại một cách đầy đủ nhất rồi. Việc nhớ lại cảm xúc ấy cộng với chuyện Kim Taehyung của khi trưởng thành lại còn cũng vẫn trở thành kiểu người mà cậu ấy yêu thích lại càng khiến Park Jimin thêm rung động nữa. Đừng nói đến chỉ là cảm tình thông thường, có bao giờ bên cạnh hắn mà trái tim cậu ấy không loạn nhịp đâu.

Cho nên chuyện mà bọn họ tiến triển đến mức này thì cũng là điều sớm muộn thôi, vì từ đầu đã là trên tình bạn dưới tình yêu rồi mà.

Và cứ thế, đều đặn mỗi ngày, việc thức dậy và được gặp đối phương (đi làm) như cũ (giống khi còn đi học) đều khiến họ rất vui vẻ.

Đã gần ba mươi rồi nhưng lại cứ như là mới biết yêu vậy, vì đối phương mà tim đập chân run...

- Cậu vẫn đến sớm nhỉ?

Kim Taehyung vừa treo áo vest lên ghế vừa chào hỏi Park Jimin. Bọn họ sau lời thổ lộ hôm qua thì đêm đó cũng mất ngủ luôn nên quả nhiên là văn phòng tự nhiên lại có thêm hai mắt gấu trúc rồi.

- Ừm, tôi có người gọi mà, có tắt chuông thì cũng vẫn không trễ được.

Thật ra cậu ấy còn đến sớm hơn thế này cơ nhưng vẫn chưa ăn sáng đâu mà đợi hắn đến rồi mới cùng ăn đấy. (Thật tình thì có hơi đói một chút nhưng chắc cũng không sao đâu.)

- Cậu không phải ở một mình sao? Ai vậy? Thân lắm mới ở cùng sao? Phải rồi, tính cách như cậu thì không thân nhất định không được tới gần đâu. Là ai vậy?

• 𝔠𝔬𝔣𝔣𝔤𝔲𝔯𝔱Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ