23 ' what's wrong?

172 34 5
                                    

[có chuyện gì sao?]

- Tôi đưa cậu về nhé?

Kim Taehyung vừa khua tay múa chân vừa đuổi theo Park Jimin không dám để cho người kia tan làm trước.

- Không cần.

Nhưng cậu ấy đã sớm nổi lửa giận đủ trong lòng rồi, bây giờ có bao lời ngọt ngào của hắn thì cũng chẳng cứu rỗi được tình hình nữa đâu. Park Jimin gạt tay Kim Taehyung ra khỏi mình, chân liên tục bước nhanh thật sự không màng đến những lời biện minh của hắn.

Vấn đề của bọn họ vốn dĩ cũng không có gì cả, hôm nay một đồng nghiệp nữ tỏ tình với trưởng phòng Kim đã có người yêu chưa được công khai. Vì cô gái kia cũng rất xinh đẹp nên rất tự tin, không như Park Jimin gửi tin nhắn rồi chặn luôn hắn, cô đồng nghiệp chọn cách trực diện nói ra lời yêu với Kim Taehyung luôn.

Thì tỏ tình cũng là chuyện của cô nàng, Park Jimin không thể công khai người yêu thì tránh làm sao những trường hợp này. Nhưng lý do mà cậu ấy nổi giận đùng đùng như vầy là vì Kim Taehyung hắn vốn dĩ là không biết điều!

Cô ta bị từ chối liền nổi lên cơn xúc động rơi nước mắt ngay tại chỗ, người yêu cậu tốt tính liền cho người ta mượn khăn tay, sau đó thuận theo cơn xúc động, cô đồng nghiệp liền nhào vào ôm lấy Kim Taehyung luôn, đã thế hắn còn không có ý định đẩy người ra, hình như cũng chẳng có mấy là bài xích, với lý do là cô ta đang buồn và người yêu thì cũng đang chẳng có mặt, Kim Taehyung cứ đứng đó mặc cho người ta ôm vậy thôi.

Đến khi chạm mắt với cậu ấy ở ngoài cửa văn phòng thì hắn mới nhận thức được rồi đẩy cô đồng nghiệp ra.

Dĩ nhiên là đã rất muộn màng rồi.

Cũng may là Park Jimin bước vào vừa đúng lúc để nhìn thấy loạt chuyện này, nếu không thì sau này không biết Kim Taehyung sẽ để cho người ta ôm thêm bao nhiêu lần với các mác là người yêu cậu nữa đây.

- Cậu nghe tôi nói đã, đừng giận, tôi không có ý cho cậu thấy những cảnh đó mà.

Kim Taehyung níu lấy tay Park Jimin lại, chỉ sợ buông ra hai chân người kia thật sự sẽ chạy đi thật mất.

- "Cậu không có ý cho tôi thấy"? Tức là vấn đề ở đây là tôi chứ không phải cậu à?

Lời nào nghe cũng rất giống mấy tên chỉ biết biện minh, Kim Taehyung làm sai rồi, hắn không nói được câu nào nghe tốt hơn cả, vì vốn dĩ là từ đầu đã không có "tốt" rồi.

- Không phải thế, nhưng cậu đừng bỏ đi như vậy có được không? Chúng ta phải nói chuyện rõ ràng.

- Được, nói thì nói. Cậu giải thích cho tôi biết chuyện cô gái đó ôm và cậu thì đứng yên đi đã rồi mới được phép cầu xin tôi tha thứ. Chưa nói được thì đừng níu kéo hay xin lỗi tôi, bởi vì những thứ không cần thiết thì tôi đều có thể một nước đem đẩy ra xa chứ không phải cái gì cũng chấp nhận được như cậu đâu.

- Được, chúng ta vào văn phòng nói chuyện, ở đây là hành lang, mọi người đang tan sở, chúng ta không tiện.

Kim Taehyung vẫn nhất quyết nắm lấy tay Park Jimin không buông, dùng bình tĩnh của bản thân muốn làm cho người kia cũng bình tĩnh lại.

• 𝔠𝔬𝔣𝔣𝔤𝔲𝔯𝔱Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ