Câu chuyện thứ 1: Sinh phu lớn tuổi - niên hạ trung khuyển

1.8K 24 0
                                    

Chương 4

Editor: Sakura Trang

Trong phòng sinh vắng vẻ mà chỉ còn lại có một mình Văn Tĩnh Vũ. Hiện tại đau bụng sinh còn chưa phải là rất dày, đại khái vài chục phút một lần, anh còn có thể chịu được. Liền dành thời gian nghỉ ngơi.

Anh cũng có chút buồn ngủ rồi, hơn nữa lớn tuổi, từ có bầu đứa nhỏ tinh thần rõ ràng không bằng trước đây. Chẳng qua mỗi lần mới vừa ngủ không có mấy phút đã bị đau bụng sinh làm tỉnh lại nhiều lần, nhiều lần mấy lần, liền không còn buồn ngủ nữa.

Anh nhìn xuống đồng hồ treo tường, đã ba giờ sáng. Cố Khiêm sắp trở về rồi.

Anh thở phào nhẹ nhõm. Bụng lại đau, liền yên lặng đếm thời gian, phát hiện khoảng cách đau bụng sinh chỉ có bảy tám phút, hơn nữa mỗi lần thời gian kéo dài cũng lâu hơn.

Bác sĩ Vincent tiến đến lại kiểm tra một lần, mở được bốn ngón, vẫn là rất chậm.

Ông âm thầm cau mày. Giống như Văn tam gia sản phu tuổi này, gặp phải loại tình huống như vậy rất bình thường. Chẳng qua bởi Văn tam gia kiên trì muốn sinh tự nhiên, để Vincent có chút do dự.

Kỳ thực ông là muốn đề nghị sinh mổ, đối với sản phu mà nói tương đối an toàn, thế nhưng nếu sản phu kiên trì, mà theo lý niệm chữa bệnh cũng là sinh tự nhiên tốt nhất, cho nên cũng không có nói thêm cái gì.

“Văn tiên sinh, nếu như nằm mệt mỏi, có thể đổi một tư thế để cho mình thoải mái chút.”

Văn Tĩnh Vũ đang cầm lấy hai bên lan can giường bệnh âm thầm nhẫn nại, nghe vậy thở hào hển hỏi: “Nhưng là nước ối sẽ chảy ra, không việc gì sao?”

Vincent nói: “Không việc gì, nước ối sẽ tái tạo, sẽ không dễ dàng liền chảy hết như vậy. Thời gian còn dài, tận lực để cho mình thoải mái một chút.”

Vincent dặn dò xong liền đi ra ngoài. Văn Tĩnh Vũ cũng mất buồn ngủ. Anh đau thắt lưng muốn gãy, ngay từ lúc trên giường lăn qua lộn lại nằm không được rồi, lúc này liền chống thành giường đứng dậy, thay đổi tư thế quỵ nằm úp sấp.

Chẳng qua cái tư thế này vẫn không để cho anh cảm thấy chuyển biến tốt đẹp. Cái bụng trầm trầm nặng rũ xuống, đều nhanh áp vào mặt giường. Anh cầm gối đầu đặt dưới bụng, chỉ nằm nửa giờ liền không kiên trì nổi.

“Ách —"

Thời gian đau bụng sinh càng ngày càng dài, trước Văn Tĩnh Vũ còn không có ra xuất mồ hôi, nhưng lúc này cái trán dưới nách cùng nơi cổ đã ướt sũng rồi.

Hiện tại anh thật cảm thấy có điểm một ngày bằng một năm. Vừa muốn đổi lại tư thế, liền nghe cửa lớn rầm một tiếng mở ra, Cố Khiêm vội vội vàng vàng mà xông vào.

Vì gấp trở về bên cạnh Văn Tĩnh Vũ đang chờ sinh, tuần trước Cố Khiêm vì về nước mà mỗi ngày đều là tăng giờ làm việc. Rốt cục ngày hôm nay có thể gặp được Văn Tĩnh Vũ rồi, ai biết máy bay hạ cánh muộn.

Máy bay hạ cánh cậu vốn mệt mỏi rã rời, lúc đầu lấy xe nghĩ tại trong xe ngủ một hồi rồi trở về, ai biết lại nhận được điện thoại của quản gia.

Tuy là quản gia không nói gì, chỉ là hỏi cậu vì sao còn chưa có trở lại, nhưng cậu vẫn phát giác khác thường. Bởi vì mấy tháng này bình thường khi máy bạy hạ cánh muộn, quản gia là tiêu chuẩn người nước Pháp, chưa bao giờ tăng ca, chỉ cần sau tám giờ phải đi nghỉ ngơi. Cho nên có vẻ đêm nay tuyệt không bình thường.

Cậu lập tức đoán được Văn Tĩnh Vũ có thể là muốn sinh. Vì vậy cũng không dám nghỉ ngơi, vội vã lái xe chạy trở về.

Kỳ thực cậu cũng không muốn để cho Văn Tĩnh Vũ tại nơi nông thôn nước Pháp này sinh con. Cậu vốn định dẫn anh đi bệnh viện tư nhân, nhưng Văn Tĩnh Vũ không đồng ý.

Văn gia tuy là tẩy trắng, , nhưng hơn 20 năm trước ở trên thương trường vẫn là gia tộc tiếng tăm lừng lẫy. Những năm gần đây Văn Tĩnh Vũ đến tột cùng mất bao nhiêu tâm lực mới đưa thế lực cũ kỹ ngoan cố này nhổ sạch tận gốc, Cố Khiêm đều là tận mắt chứng kiến.

Cậu hiểu được Văn Tĩnh Vũ lo lắng, lúc này mới không thể không lựa chọn ẩn cư sinh con.

Năm đó lúc lần đầu tiên cậu nhìn thấy Văn Tĩnh Vũ, hoàn toàn không nghĩ tới anh là cậu ấm của gia tộc hắc đạo. Bởi vì Văn Tĩnh Vũ dáng dấp văn nhã lịch sự, khí chất nho nhã, thành tích học tập tốt, ở nước Mỹ lấy bằng thạc sĩ xong mới vừa về. Cậu thấy, hoàn toàn giống như một đại ca thân thiết nhà bên.

Văn Tĩnh Vũ nói chậm rãi, trên mặt cũng hầu như là mang theo ôn hòa mỉm cười. Khi đó Cố Khiêm mới chỉ mười hai tuổi, bởi vì thân hình to lớn, người không biết liền đem cậu trở thành nửa người trưởng thành. Chỉ số IQ của cậu cao, nhảy lớp, lúc đó đã học trung học.

Bởi vì nguyên nhân gia đình, cậu khẩn cấp hy vọng chính mình sớm ngày cường đại lên, cho nên có chút giả vờ thành thục, nhưng kỳ thật đáy lòng là rất mệt. Nhưng mà những thứ này người thân bên người cậu cũng không có phát hiện, bao quát mẹ ruột anh. Nhưng Văn Tĩnh Vũ lại nhìn ra.

Lúc đó anh là người duy nhất nói với cậu: “Còn tuổi nhỏ không muốn mệt như vậy, một ngày một ngày nào đó cậu sẽ trở lên cường đại. Khẩn cấp như thế, đúng là nóng vội mà.”

Từ đó về sau đáy lòng của cậu đối với Văn Tĩnh Vũ liền thân cận đứng lên. Còn như sau lại. . .

Cố Khiêm kỳ thực vốn cũng không phải cong, thế nhưng ở giai đoạn thanh thiếu niên mới lớn gặp Văn Tĩnh Vũ, bất tri bất giác đã bị uốn cong rồi. Bất quá bây giờ cậu cũng không hối hận. Bởi vì đời này có lẽ cậu cũng chỉ có thể yêu Văn Tĩnh Vũ một người này a!.

Đã nhiều năm như vậy, vì Văn Tĩnh Vũ lần đầu tiên cậu cãi lời ông nội, không chịu dùng hôn nhân của mình đổi lấy quyền lực. Ông nội tuy là giận cậu một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng vẫn là tha thứ cậu.

Dù sao cha cậu thực sự không có ý chí tiến thủ, cả ngày chỉ biết là ăn chơi đàng điếm, đã hơn năm mươi tuổi, vẫn còn ở bên ngoài bao nuôi người mẫu trẻ mười tám mười chín tuổi, làm ông nội tức đến tăng huyết áp.

Lại nói tiếp lo cho gia đình thật sự là loạn. Cha mẹ cậu là đám hỏi thương nghiệp, không có gì cảm tình Cha hoa tâm không có bản lĩnh, mẹ lại nhu nhược yếu ớt, tại năm ấy cậu mười sáu tuổi bệnh ung thư qua đời.

Cha ông ấy ở bên ngoài còn có con riêng. Cũng may ông nọi hướng về cậu, lo cho gia đình vẫn là giao vào trong tay cậu. Chỉ là cậu vẫn không có kết hôn, cũng không có đứa nhỏ, đây là một cái nhân tố không ổn định.

[Thuần Sinh/Hoàn] Tập hợp đoạn ngắn thuần sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ