Câu chuyện thứ 1: Sinh phu lớn tuổi - niên hạ trung khuyển

2.6K 24 0
                                    

Chương 6

Editor: Sakura Trang

Văn Tĩnh Vũ đau đớn lâu như vậy, hiện tại để cho anh mổ, anh làm sao cam tâm? Nghe vậy không khỏi tức giận: “Bác sĩ Vincent, tôi dùng nhiều tiền mời ông tới là giúp tôi sinh tự nhiên. Nếu như ông không làm được, hãy nghĩ đến hậu quả!”

Cố Khiêm thấy anh nói như thế với bác sĩ, sợ lòng Vincent có khúc mắc không chịu giúp anh đỡ đẻ cẩn thận, liền lôi kéo Vincent qua một bên giải thích.

Chẳng qua Vincent rất hiểu, ngược lại nói: “Không việc gì, tâm tình sản phu không tốt có thể lý giải. Cố tiên sinh không cần lo lắng, tôi sẽ không để ở trong lòng.” Lại nói ông cũng đắc tội nổi với người như vậy.

Cố Khiêm lo lắng nói: “Vậy anh ấy có thể thuận lợi sinh tự nhiên sao?”

Vincent không thể cam đoan, chỉ có thể nói: “Xem tình huống. Hy vọng thượng đế phù hộ tất cả thuận lợi.”

Bọn họ thương lượng xong tình huống xấu nhất chính là đổi sinh mổ, dù sao tính mệnh quan trọng hơn, cái này muốn làm không cẩn thận nhưng là một xác hai mệnh.

Đến bốn giờ chiều, thuốc trợ sản cũng chảy hết, Văn Tĩnh Vũ mói mở đến bảy ngón, còn không đủ chỉ tiêu để sinh con.
Vincent bỏ qua lý niệm sinh tự nhiên, khuyên bảo anh mổ bụng.

Cố Khiêm không cần phải nói, tự nhiên là ủng hộ. Thế nhưng Văn Tĩnh Vũ vẫn kiên trì, yêu cầu cho anh thêm hai giờ.

Vincent có chút hơi khó. Chẳng qua hiện nay còn không có nguy hiểm, tim bào thai đập bình thường, nước ối cũng không có chảy hết. Ông chỉ cho rằng Văn Tĩnh Vũ đã lớn tuổi rồi, qua hai canh giờ nữa cũng không nhất định có thể sinh được. Nhưng nếu sản phu cường liệt yêu cầu, ông liền miễn cưỡng đồng ý.

Nhìn dáng vẻ đau ngoan của Văn Tĩnh Vũ, Cố Khiêm đau lòng vô cùng. Nhưng là chuyện như vậy cậu thực sự không giúp được gì.

“Tĩnh Vũ ca, không được chúng ta liền mổ a!”

“Vẫn là mổ đi, đừng lo lắng đứa nhỏ có nguy hiểm. Hai ta đều không phải là thể chất dị ứng, tuổi trẻ anh cũng chú trọng chăm sóc, đứa nhỏ khẳng định không có vấn đề.”

“Tĩnh Vũ ca, nếu không vẫn là nhanh lên mổ a !”

Cố Khiêm vẫn có ý đồ khuyên bảo Văn Tĩnh Vũ, nhưng Văn Tĩnh Vũ ý chí kiên định, cho rằng sự dao động tinh thần này của Cố Khiêm thật, vì vậy yêu cầu cậu: “Đi ra ngoài!”

Cố Khiêm: “Không được, em muốn cùng anh.”

“Vậy câm miệng!”

Cố Khiêm thấy ý chí anh kiên định, chỉ có thể câm miệng, đổi thành không ngừng mà cổ vũ cùng chống đỡ.

Văn Tĩnh Vũ trằn trọc mà lại đau hơn hai giờ, rốt cục mở đến tám ngón tay, có thể tiến hành sinh trình sau cùng. Nhưng Vincent cũng không lạc quan, bởi vì dựa theo tốc độ của sản phu, rất có dấu hiệu kéo dài.

“Đổi giường ssinh!” Vincent chỉ huy hộ sĩ cùng Cố Khiêm đỡ Văn Tĩnh Vũ xuống giường bệnh, đổi giường sinh.

Kỳ thực khoảng cách cũng không xa, ước chừng là 3-4m, nhưng chân Văn Tĩnh Vũ nhũn ra đến gần như không có khí lực, cả người đều treo ở trên vai Cố Khiêm, cái bụng trĩu xuống nhanh hơn như muốn rơi.

[Thuần Sinh/Hoàn] Tập hợp đoạn ngắn thuần sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ