Phần 7 : Chuyển nhà

160 14 4
                                    

Sau khi ở bệnh viện được 1 tháng thì em được về nhà . Khi về mọi người đều chăm sóc em cẩn thận không cho em đụng tay đụng chân bất cứ việc gì

Nhìn mọi người bận rộn làm công việc thường ngày của mình thì em liền nghĩ lúc về nhà Carlise lúc đó rất âm trầm , em khi đó không nghĩ nhiều liền tưởng Carlise làm bận rộn nhiều ngày vì mình liền không dám hỏi gì , bây giờ suy nghĩ lại thì dù Carlise sẽ không vì mấy chuyện mệt mỏi như vậy mà như thế được liền chạy đến hỏi :

- Carlise cha có chuyện gì sao ??

- Không có gì đâu con à - Carlise đang suy nghĩ bỗng từ sau lưng đột ngột hỏi thì ông chần chừ mà trả lời

- Cha đang do dự , cha đang dấu gì con phải không ạ !!??- là một câu hỏi cũng như là một câu khẳng định chắc chắn khiến cho ông phải tránh đi ánh mắt của em

- Đúng đấy cha người dấu gì tụi con sao - Mọi người trong nhà nghe thấy cuộc trò chuyện của em và Carlise thì liền tò mò mà hỏi

- Cha con nghĩ người nên nói thì hơn - Edward người đọc được suy nghĩ khi biết được suy nghĩ của Carlise thì anh nhìn em với ánh mắt lo lắng không ngơi

- Cha à....- em nhìn ông với đôi mắt tha thiết khiến ông mềm lòng mà suy nghĩ gì đó rồi cũng nói

- Thật ra lúc con còn trong bệnh viện ta và bác sĩ có nói chuyện , bác sĩ nói trong người con có thuốc gây ảo giác và cả ...- Carlise nói đến đây thì ngập ngừng . Mọi người nghe ông nói mà ngạc nhiên rồi thấy ông nói mà dừng lại thì hồi hộp dục ông nói tiếp

- Rốt cuộc là gì nữa Carlise anh biết gì nói đi mà - Esme như muốn ngã quỵ khi nghe trong người con mình có thuốc gây ảo giác liền biết lúc hôm em tự đâm mình thì hóa ra là do có đám người bắt cóc gây ra

Mọi người giận dữ khi nhớ đến vào cái ngày khiến cho mọi người gần như mất em

- Còn có cả ma túy nữa - mọi người mở to mắt cố tăng âm thanh nghe đến mức tối đa khi nghe được điều họ muốn nghe

Em giật mình , mắt mở to rồi cúi đầu nhìn vào tay mình , dù em còn nhỏ nhưng rất ham học hỏi thường rảnh sẽ theo Carlise học nên sẽ biết ma túy là gì , chỉ là không ngờ mình lại bị chuốc ma túy vào người , đối với em nó là một sự ghê tởm . Em rưng rưng nước mắt tay bấu vào da thiệt chặt như muốn lột da mình ra để những thứ gớm ghiếc trong người mình được vứt bỏ hết đi

Còn mọi người trong nhà trừ Edward đã biết thì đều trầm mặc . Rosalie và Esme như muốn ngã quỵ xuống khi nghe đứa con gái mà họ nuôi từ bé lại bị như vậy tất cả là lỗi của họ , Emmet và Carlise thì đứng cạnh ôm người bạn đời mà an ủi . Alice thì thất thần khi bé con mình bị như vậy không dám nhìn chỉ biết quay vào người Jasper ôm lấy anh mà kiềm nén . Jasper trầm mặt nghiến răng khi nghĩ đến người dám hại gia đình của anh liền chỉ muốn giết chết tên đó ngay lập tức

Edward đứng bên cạnh mà lo lắng quan sát khi nãy giờ em không nói gì mà chỉ cúi gầm mặt xuống , anh cảm thấy giận chính mình cũng như là bất lúc khi không đọc được suy nghĩ của em . Bỗng anh ngửi thấy mùi máu , cái mùi thơm ngát anh đã từng ngửi , cái mùi khiến anh say mê không lối thoát thì anh giật mình tại sao lại có mùi máu liền quỳ xuống xoay người em lại

[Đồng nhân Twilight] Bảo bối của nhà CullenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ