Đến Úc, Chaeyoung đối với nơi này có những chấp niệm muốn chối bỏ. Đất nước nơi cô được sinh ra đồng thời cũng là nơi cô bị bố mẹ vứt bỏ. Tên thật của Chaeyoung là Roseanne Park, cái tên vốn đã định đoạt số phận và ảnh hưởng một phần đến tính cách quật cường của cô. Nó được lấy cảm hứng từ loài hoa gai góc, một đoá hoa hồng phải nở rộ dù trong điều kiện xấu nhất. Roseanne từ khi trưởng thành đã biết chính mình buộc phải mạnh mẽ trong thế giới bất công này.
Roseanne ngây ngốc lớn lên ở nhà thờ, đến khi phân hoá thành Omega thì được người đàn ông bảo lãnh nhận nuôi. Cô được dạy dỗ, tiêm nhiễm vào nhận thức Omega là một sự thất bại trong quá trình nhân giống, Omega sẽ không đủ mạnh mẽ để có thể sống độc lập trong xã hội, những đứa trẻ cùng chung số phận bị bỏ rơi như cô, điểm chung duy nhất giữa họ, tất cả đều vì thân phận Omega. Khiến Roseanne từ một đứa trẻ ngoan ngoãn năng động trở nên tự ti và đa nghi, cô không muốn sống trong khuôn khổ mà thế giới này đã định ra cho mình, căm ghét việc phải phụ thuộc vào bất cứ ai. Vì thế sau khi biết việc nhận nuôi cô không hề xuất phát từ mục đích tốt đẹp của cha dượng, Roseanne một mình bỏ đến Hàn Quốc che giấu mình dưới vỏ bọc, gây dựng sự nghiệp với cái tên Park Chaeyoung.
Nhưng có những thứ không thể trốn tránh mãi, người kia vẫn là người bảo lãnh hợp pháp của Chaeyoung, dù đã nhiều năm không liên lạc với nhau, nhưng khi công ty trên bờ vực phá sản, ông ta lại quay lại tìm đến Chaeyoung để lợi dụng triệt để danh phận kia.
"Roseanne, nghe nói con đã trở về Úc? Hãy sắp xếp đi gặp chồng sắp cưới mà ta đã hứa hẹn gả con. Ngừoi đó rất giàu có, chắc chắn là đối tượng tốt nhất, sẽ đem đến cuộc sống xa hoa cho con và ta"
"Công ty của ông phá sản cũng không liên quan đến tôi. Từ lâu chúng ta đã không còn quan hệ gì, làm ơn đừng gọi cho tôi nữa"
"Con ranh này, đừng nghĩ cái chức tổng giám đốc kia của con là tự mình tài giỏi leo đến được. Nếu không có ta nâng đỡ, con nghĩ một Omega thấp kém có thể an phận ngồi ở vị trí đó?. Roseanne, đừng quên ta là cha dượng của con, muốn ta đạp đổ những gì mà con gây dựng, thì dễ như trở bàn tay."
Lời nói có bao nhiêu quyết liệt vừa rồi ngay khi nhận lại lời hù doạ của người kia, Chaeyoung liền bị đàn áp đến cứng họng, không cách nào phản kháng. Bàn tay nắm chặt lấy điện thoại, tức giận đến bả vai run lên, răng cắn chặt không thể nói nỗi lời nào. Những cuộc gọi mà gần đây Chaeyoung vẫn thường bỏ qua, điều mà cô lo lắng cuối cùng cũng đến rồi, cuộc sống mà chính cô cũng không có quyền tự quyết định cho mình. Chaeyoung đối với những lời đe doạ của cha dượng dần đã có thói quen sợ hãi thuận theo.
"Ta sẽ gửi thời gian và địa điểm."
Ngừoi kia như đã nắm rõ điểm yếu của Chaeyoung, thấy cô trở nên ngoan ngoãn im lặng liền chốt câu rồi tắt máy. Chaeyoung nhíu mày, não nề thở dài một hơi. Cô nhìn chính mình trong gương, dấu vết âu yếm của Lisa vẫn còn đang ở khắp trên cơ thể, tất cả đều mới mẻ, tình cảm nồng nhiệt chỉ đêm trước. Cô phải làm sao đối diện với Lisa đây?
