Cố Lê Chu đứng ở ngoài gõ gõ cửa, đợi một lát, không ai lên tiếng cũng không ai mở cửa, cô liền thử nắm then cửa nhấn một cái.
Cửa mở.
Cố Lê Chu đi vào trong phòng, không thấy thân ảnh Bạch Khuynh Ngôn đứng hoặc ngồi, ngược lại nhìn thấy trên giường có một tiểu sườn núi phồng lên.
Cô tức khắc nhịn không được cong cong mặt mày, mắt phượng đẹp chất đầy ý cười.
Bước chân nhẹ nhàng đi qua, ngồi xuống ở mép giường, trên giường cô bé như cũ vẫn nhắm mắt ngủ say, không hề bị quấy rầy.
Ánh mắt chạm đến khuôn mặt sắc sảo, Cố Lê Chu đáy mắt ôn ôn nhu nhu, hô hấp cũng không khỏi mà đè nhẹ xuống, cô nhìn trong chốc lát, vươn tay đem sợi tóc rơi loạn trên mặt Bạch Khuynh Ngôn đang ngủ nhẹ phẩy ra, phảng phất như vậy là có thể làm người dường như có thể ngủ càng an ổn.
Ngoài cửa sổ chim chóc hót, thanh thanh thúy thúy.
Cố Lê Chu ngồi ở mép giường, an tĩnh không có bất luận động tác gì, giống như hoàn toàn quên chính mình tiến vào để làm gì, cả tâm trí cô đều bị người nằm trên giường hấp dẫn đi.
Bạch Khuynh Ngôn tư thế ngủ thực tốt, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, môi khép hờ, cùng với thời điểm tỉnh giống nhau không có biểu tình dư thừa nào.
Dáng vẻ này dừng ở trong mắt Cố Lê Chu, thập phần vô hại, làm cho người vui vẻ thật sự.
Cố Lê Chu lúc này ở mép giường làm ngồi, trái tim liền ấm áp, tần suất nhảy cũng nhanh lên, cực kỳ giống tiểu hài tử được ăn đường, vui mừng mà nhảy nhót.
Ngày thường sợ chọc giận Bạch Khuynh Ngôn, cô tầm mắt nhiều ít đều có thu liễm, như vậy cơ hội có thời gian dài gần gũi nhìn chằm chằm người nọ thực sự thiếu đến đáng thương.
Để tay lên ngực tự hỏi, cô lúc này thật luyến tiếc đem người đánh thức.
Không quên chính mình tiến vào làm gì, nhưng cô thật sự không muốn phá hư không khí này.
Vì thế, liền chờ tới người trên giường ngủ đến tự nhiên tỉnh.
Bạch Khuynh Ngôn mơ giấc mộng, nàng mơ thấy chính mình đứng ở trên bờ cát, trước mắt là hạt cát trắng nhuyễn cùng biển rộng thâm trầm, còn có gió biển nhẹ phẩy trên khuôn mặt, nàng thấy Cố Lê Chu đứng ở đó cách không xa hướng nàng vẫy tay cười, nhấc chân đi qua, cảm giác cảnh trong mơ càng ngày càng xa, không gian mơ mơ màng màng, ý thức liền dần dần tỉnh táo lại.
Đập vào mắt vẫn là trần nhà quen thuộc kia.
"Tỉnh ngủ?"
"Lê Chu...?"
Bạch Khuynh Ngôn chợt nghe thấy thanh âm của Cố Lê Chu, hai mắt thất thần mới ngắm nhìn lên, nàng không xác định mà hướng đến bên cạnh xem qua.
Có thể do mới vừa tỉnh ngủ, Bạch Khuynh Ngôn thanh âm có điểm mềm mại, đã không có cổ thanh âm lãnh kính ngày thường kia, Cố Lê Chu nghe vào trong tai, cảm thấy nàng lúc này giống như làm nũng, liền nhịn không được duỗi tay sờ sờ đầu nàng, "Ân, tôi dọa đến cô sao?"
YOU ARE READING
[BHTT - EDIT] XUYÊN THƯ THÀNH NỮ XỨNG HÀO MÔN GÁNH VÁC NỮ CHỦ - Độ Thiển
RomanceTác phẩm: Xuyên thư thành nữ xứng hào môn gánh vác nữ chủ Tên khác: Xuyên thành hào môn nữ xứng quải nữ chủ Tác giả: Độ Thiển Truyện được edit từ QT của NgnPhmThThy Thể loại: Yêu sâu sắc, giới giải trí, ngọt văn, xuyên thư Số chương: 72 chương Tình...