Tập 17

103 13 0
                                    

Warning: OOC, typo, lặp từ...

__________

"Đang bệnh đừng suy nghĩ nhiều"_ Mikey

"Vâng.. mà chú cũng không cần ở đây nhiều làm gì cả, tôi cũng khôg có trốn đi"_ Y/n

"Ừ? Sợ em buồn thôi"_ Mikey

"Chú.. chú còn yêu tôi không?"_ Y/n

"Còn, sao?"_ Mikey

"Chỉ là.. có chút muốn hỏi chú thôi"_ Y/n

".. Hỏi đi, tao chưa bao giờ cấm em hỏi gì cả"_Mikey

"Ừm.."_Y/n

"Nếu em chết thì sao?"

"Tao không cho phép điều đó xảy ra"_ Mikey

"Chú, tôi đã chạy trốn khỏi chú rất nhiều lần rồi.."_ Y/n

"Thì sao?"_ Mikey

"Nhưng chú và mọi người.. vẫn luôn dịu dàng với tôi"_ Y/n

"Ừ đúng, bọn tao quá nhân nhượng với mày, đáng lí ra phải chặt đứt hai chân hai tay của mày, trói chặt bên cạnh thì sẽ ổn hơn"_ Mikey

Y/n thoáng chút giật mình, dù gì thì bọn họ cũng là Phạm Thiên mà, cô quá thả lỏng bản thân khi ở với họ rồi. Sau đó có tiếng gõ cửa vang lên, người bên ngoài được sự cho phép mới giám bước vào bên trong.

Là Hajime Kokonoi.

"Boss!"_ Kokonoi

Mikey lạnh nhạt nhìn anh trong khi miệng đang được Y/n đút cho ăn Taiyaki (Một người ốm đút một người khỏe như trâu ăn, quá phi thường).

"Chào chú ạ"_ Y/n

"Ừm, chào nhóc"_ Kokonoi

"Giờ Kokonoi sẽ chăm mày, tao phải đi một chuyến"_ Mikey

"Dạ.."_ Y/n

#A.F.P

===> Tu be khôm tình iu

Ừ thì lâu lắm rồi tôi mới quay lại với các bạn =)) Viết ngắn xíu để thông báo đã.

Sắp hết năm rồi nên tôi sẽ ráng hoàn thành bộ này, sớm thôi, bai baii 






[ Bonten x Reader ] Ánh sáng của những kẻ tội phạmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ