C7

97 7 0
                                    

Chương 7: 7: Gương Thời Hiện Đại

Nghe chồng bà nói như vậy, Triệu Hoa Lan quỳ gối một bên liên tục gật đầu.

Hai người Triệu Hoa Lan cùng Cảnh An Hoằng đều quỳ xuống, một bên Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm tự nhiên cũng không có đạo lý đứng nhìn, hai người quỳ xuống trong miệng cũng không ngừng cầu tình cho mẹ mình.

Người một nhà có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, vốn là thời điểm vui vẻ, Cảnh Tình không muốn bà nội cùng mẹ mình bởi vì chuyện hôm qua mà sinh ra khoảng cách.

Phòng bệnh của một người vốn dĩ không rộng lắm, có thêm giường của hộ lý cùng tủ đầu giường này đó, không gian dư lại càng ít, bốn người Cảnh gia đều quỳ xuống, trong phòng chỉ dư lại Khâu Thành Cảnh đứng ở cửa không biết nên làm gì mối tốt.

Theo lý thuyết đây là chuyện nhà của nhóm người xuyên việt, anh nên tránh mặt, cố tình cả nhà người xuyên việt đều mới giải độc, là người bệnh mới rửa sạch dạ dày, Khâu Thành Cảnh lo lắng mình không nhìn chằm chằm sẽ xảy ra chuyện, cho nên cũng chỉ có thể xấu hổ mà canh giữ ở cửa, tận lực giảm thấp cảm giác tồn tại của mình.

Cho dù muốn giảm bớt cảm giác tồn tại nhưng Khâu Thành Cảnh cũng không trì hoãn nghe chuyện bát quái, sau khi nghe xong, anh đã từ trong miệng Cảnh An Hoằng cùng Triệu Hoa Lan nghe rõ ngọn nguồn.

Sau khi hiểu rõ mọi chuyện Khâu Thành Cảnh có chút táp lưỡi, chuyện này không phải là chỉ nói sai một câu thôi sao? Cũng không phải chuyện lớn, ở hiện đại có nhiều con dâu mỗi ngày mắng mẹ chồng là lão bất tử, việc nhỏ thế này liền đáng giá Triệu Hoa Lan vừa quỳ vừa dập đầu?Khâu Thành Cảnh ở trong lòng thầm nghĩ: Đều nói cổ đại mẹ chồng có địa vị cao, hiện tại nhìn thấy đâu chỉ cao nha, thuận miệng nói một câu đều phải lo lắng mẹ chồng truy cứu, nơi nào là mẹ chồng, đây chắc chắn là một vị tổ tông.

Sở Tú Nương là người già đã thành tinh vừa thấy ân nhân cứu mạng canh giữ ở cửa liền biết trong lòng Khâu Thành Cảnh suy nghĩ cái gì, trong lòng bà bị nghẹn, hơn nửa ngày cũng không biết mình nên nói cái gì để đánh vỡ quẫn cảnh trước mắt.

Nhìn mép giường bốn người quỳ tề tề chỉnh chỉnh, Sở Tú Nương cảm thấy đau đầu.

Triệu thị là cái người ngốc, tốt xấu cũng xuất thân tiểu thư khuê các, việc xấu trong nhà không thể nói ra bên ngoài đạo lý đơn giản như vậy cũng đều không hiểu sao? Có chuyện gì không thể về sau người một nhà đóng cửa lại nói, cố tình muốn chọn thời điểm ân nhân có mặt ở đây để nói, rõ ràng cố ý không muốn cho bà xuống đài.

Rốt cuộc lo lắng người trong nhà để lại ấn tượng không tốt trong lòng ân nhân, Sở Tú Nương ho nhẹ hai tiếng, mới chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, đều đứng lên đi, lúc này còn chưa tới thời điểm ăn tết, muốn tiền mừng tuổi còn quá sớm, lúc này ta mới tỉnh lại, một câu đều còn không có nói, các ngươi lại đồng thời xoát xoát quỳ xuống, dừng ở trong mắt ân nhân, giống cái bộ dáng gì, vô cớ còn hại ta ở trong lòng ân nhân lưu lại ấn tượng lão chủ chứa.

”Nghe mẹ chồng nói như vậy, Triệu Hoa Lan cùng Cảnh An Hoằng vội vàng lắc đầu nói: “Con dâu ( con trai ) không dám.

”Cảnh An Hoằng cũng biết làm trò trước mặt ân nhân là chuyện không tốt, cho nên ông vội vàng duỗi tay đỡ vợ mình đứng lên.

Cả Nhà Thái Phó Đều Xuyên Đến Hiện ĐạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ