Hai người nằm trong chăn không ai nói với ai lời nào, bàn tay bên dưới vẫn lặng lẽ chạm vào nhau. Bọn họ giống như đang chơi trò người nào động trước, người đó thua!
Cuối cùng Mile vẫn là người thua cuộc, "Tôi tắt đèn." Nói xong, anh xoay người vươn cánh tay lên đầu giường tắt đi nguồn ánh sáng duy nhất trong phòng. Ánh sáng đột ngột biến mất khiến Apo cảm thấy hoảng loạn, cậu vô thức nắm chặt lấy những ngón tay của người kia.
Nhưng sau đó cậu lập tức rút tay về!
- "Trong phòng tối quá, tôi không quen!"
Apo nói bằng một giọng điệu cứng nhắc, sau đó cậu nhướng người qua phía Mile để bật đèn ngủ. Hành động này vô tình khiến cả người Apo giống như đang đè lên nữa người trên của đối phương.
- "Cậu nhắm mắt lại thì không gian cũng một màu tối không phải sao? Đèn sáng quá, chói mắt!"
Mile nói xong liền xoay người tắt đèn trên đầu giường, căn phòng lại trở về một màu đen. Apo vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được với bóng tối, lúc này, cậu cảm giác giống như mắt mình bị che phủ bởi một lớp vải đen đáng sợ!
- "Quá tối!"
- "Quá sáng!"
...
Hai người không ai nhường ai, đèn trong phòng lần lượt mở rồi lại tắt. Đến khi Apo chòm qua người Mile một lần nữa để bật công tắt thì bàn tay đột nhiên bị đối phương nắm giữ, sau đó cả người ngã nhào về phía anh.
Mũi của cậu đập mạnh vào ngực của đối phương đau dữ dội, thậm chí nước mắt cũng muốn trào ra ngoài.
- "Này! Sao anh lại kéo tôi?"
Apo muốn gượng dậy khỏi người Mile nhưng lại bị người kia dùng sức giữ chặt tay lại. Dường như anh đang cố gắng kìm nén một cơn giận vô hình nào đó, anh vừa nghiến răng vừa nói với Apo: "Cậu có thể nằm yên chút được không?"
- "Tôi muốn bật đèn!"
- "Cậu sợ tối?"
Giọng anh vang lên trong bóng tối, lúc này cơ thể của Apo vẫn đang nằm trên người anh, từ góc nhìn này chỉ có thể nhìn thấy phần tóc mềm mượt của cậu.
- "Ai nói tôi sợ tối!"
Apo tuyệt đối không bao giờ muốn nhượng bộ người kia!
- "Nếu không sợ vậy tại sao lại bật đèn ngủ?"Giọng nói của Mile cũng trở nên dịu dàng hơn.
- "Tôi nói rồi. Tối quá tôi không quen."
Cuối cùng Mile cũng đành phải đứng dậy bật đèn và kéo tủ lấy ra một chiếc bịt mắt.
Ánh mắt của Apo vẫn luôn đặt lên người Mile, nhìn một loạt những hành động của anh, đột nhiên trong lòng cậu cảm thấy khó chịu và xen lẫn một chút tội lỗi, đáng lẽ nó phải là cảm giác đắc ý khi giành chiến thắng trước người kia!
- "Ngủ đi." Mile đeo bịt mắt lên mặt. Anh nói xong thì cũng không động đậy nữa.
Mặc dù ánh sáng có hơi chói mắt nhưng đối với Apo, như thế vẫn tốt hơn là bóng tối. Thấy người bên cạnh đã phát ra tiếng thở đều đều, Apo nhỏ giọng nói: "Cảm ơn!". Sau đó cả người cậu vùi vào trong chăn, chỉ chừa lại đôi mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans] Sinh con cho kẻ thù
FanfictionNgọt - nhẹ nhàng Bỗng một ngày, Apo nhận được thông báo cậu đang mang thai cho người cậu xem như kẻ thù! Trò chơi "Ảo Mộng" được Mile tạo ra như một cuốn nhật ký chứa đựng những tâm tình mà anh muốn gửi đến người anh thầm yêu! ____________________...