' Cuộc đời em đau thương
Số phận thật là buồn
Vì mang kiếp người lạc loài...
Sâu chẳng ra sâu
Bướm nào phải bướm
Miệng đời sao độc ác
Còn mai mỉa khinh khi.............'" Buổi biểu diễn của gánh hát lô tô Cát Tường tới đây là kết thúc, chúng em xin kính gửi đến quý vị khán giả gần xa lời cảm ơn và lời chào tạm biệt nồng thắm nhất "
Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, mọi người đứng dậy mạnh ai nấy ra về, bóng người trên sân cũng từ từ thưa dần rồi thưa dần.
Cuộc sống trong đoàn lô tô là như vậy đó, cứ hễ hết khách là mấy thằng con trai đàn ông trong đoàn có nhiệm vụ đi kéo cao su che chắn lại mấy gian hàng đồ chơi với mấy cái đèn trên sân khấu.Để lỡ nếu có mưa thì cũng không bị ướt, mỗi lần hư hao là sửa lại tốn kém nhiều lắm.
Còn chị em bóng gió thì tụ họp lại ngồi ăn cóc ổi mía ghim vui gần chết, hát hò nhảy múa điên cuồng suốt cả đêm, bây giờ tới cái lúc đếm tiền ta nói nó sướng tê người.
" Ê bà trưởng đoàn, nghe nói bà mới làm ngực phớ hôn, đâu vạch ra cho nghía miếng coi "
Trân Ni buông cọc tiền xuống " Con quỷ Kim Sa, tao là con gái thiệt nhe mậy, tại hơi lép nên tao mới đi bơm lên cho nó bự thôi "
" Xía, tự nhiên đoàn người ta đang bóng không là bóng, cái lọt ra bà với con Thái Anh là bánh bèo hà, ngộ nghĩnh ghê "
" Còn Tú chồng tao nữa chi mậy? "
Diễm Phượng trề môi " Tụi tui đâu có coi bà Tú là phụ nữ đâu, thánh thần ơi người gì mà sức như trâu bò, bữa nào tui sợ bả tát bà cái là bà chết tức tưởi tại chỗ đó "
" Con quỷ cái bớt cái mỏ mày lại.Nói mới nhớ con gái tao đi đâu mà giờ này dẹp đoàn rồi cũng chưa thấy mặt mũi nó vậy? "
" Kìa, con nhỏ về tới kìa bà nội ơi "
Từ ngoài đường lộ đi vô, bóng hình nhỏ nhắn đang chật vật ôm trên tay một thứ gì đó, Trân Ni với hội chị em cũng cố gắng banh con mắt ra nhìn thử nhưng vẫn không đoán được là thứ gì.
Kim Sa híp mắt " Ê bà già, con Thái Anh nó ôm đòn bánh tét phải hong bà? "
" Bánh tét gì mà gói lá trắng nõn ngộ bây "
" Thưa mẹ con mới về "
Mọi người tá hỏa khi Thái Anh đến gần, trên tay nàng đang ôm một đứa bé chứ bánh tét gì ở đây.
" Trời trời phật cơi, con cái nhà ai mà con ôm về đây vậy Thái Anh, đưa mẹ coi coi "
" Dạ, con thấy nó nằm dưới chân cầu sắt ngoài kia kìa, con ngồi đợi mấy tiếng mà cũng hỏng có thấy ba mẹ nó đâu cho nên con mới ẩm nó về đây "
Thái Anh ngồi xuống ghế, lấy ngón tay nhỏ khều khều đôi gò má phúng phính của đứa bé đang được Trân Ni bế.Nó cười khanh khách ngây ngô nhìn nàng, cặp mắt to tròn long lanh thật đáng yêu biết bao.
" Rồi giờ tính sao bà Ni? Đoàn mình cũng đâu phải giàu có gì, mình mà nuôi thêm nó thì lấy tiền đâu mà trang trải "

BẠN ĐANG ĐỌC
Vòng Xoay Con Số [Lichaeng]
HumorFuta, cân nhắc trước khi đọc... Thái Anh đứng trên sân khấu, chiếc váy lộng lẫy, mái tóc dài mượt mà.Em đẹp lắm, em đang dâng tiếng hát cho người đời, ngọt ngào quá. Thế nhưng vì sao em lại khóc, em khóc trong chính từng câu từng chữ mà em hát vì bở...