.10. Tiểu quỷ, tôi yêu em

4.7K 236 21
                                    

Đến gần tối, Hattori cùng Shiho có ghé qua thăm Shinichi một lần. Cả hai đến gần cậu nhìn nhìn một chút rồi lại nhìn tên nào đó đang ngồi ở trên sofa. Nét mặt tựa hồ có điều gì muốn nói. Gin cũng cảm nhận được, liền ngẩng đầu lên đối diện với tầm mắt của Hattori như thể đang đợi cậu ta mở lời.

Hattori liền nuốt nước bọt, đối diện với cặp mắt lạnh lùng đầy sát khí thế này, cậu thật sự không có tiếp ứng nổi. Ít nhiều bây giờ cậu cũng hiểu được lí do mà Shiho và người đàn bà kia có chút hoảng hốt khi thấy cậu đánh Gin rồi. Lại nói lần này, Shinichi quả nhiên cứu cậu một mạng.

"Cái tên hung thủ kia..."

Kỳ thực chuyện này cũng sớm đoán được, trong lòng chỉ là muốn xác nhận một chút. Người đàn ông này một khi đã ra tay quả thật không thể lường được.

Gin tựa hồ thấy câu hỏi của tên nhóc da đen này quá dư thừa, cảm thấy không muốn trả lời khẽ híp mắt lại. Shiho tiến lên kéo tay Hattori, chuyện lúc nãy Gin có thể bỏ qua nhưng cô không muốn Hattori quá phận, không ai biết Gin có thể làm ra chuyện gì.

"Cũng không cần thiết phải ra tay như vậy"

Hattori nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy không cần thiết phải ra tay đến vậy. Bất quá thì để tên hung thủ bị cảnh sát bắt ngồi tù là được rồi. Dù sao đó cũng là một mạng người, mà theo cậu nghĩ với tính cách của Shinichi cũng sẽ không để Gin ra tay như vậy.

"Hoặc là mạng sống của tên đó hoặc là mạng sống của tiểu quỷ"

Gin trầm giọng, ý tứ trong câu nói cũng rõ ràng. Đối với Gin giữa cả hai chỉ một người được phép tồn tại. Và lẽ dĩ nhiên đó là tiểu quỷ. Nếu như tên đó không đụng đến cậu thì cũng không đến mức phải chết như thế. Suýt chút nữa đã giết chết người yêu của hắn rồi, tặng một viên đạn đối với Gin đã là quá nhân từ.

Hattori cũng hiểu, nếu tên hung thủ kia không quá tinh vi, không chạy trốn giằng co, biết hối hận nhận tội như những tên khác như thì Shinichi cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Hơn hết còn có thể giữ được mạng sống. Hattori đối với việc Gin cho thủ hạ giết chết tên hung thủ và tên lái xe thật sự nửa đồng tình nửa không đồng tình. Hattori nhìn nhìn Shinichi, thà cậu ấy bị teo nhỏ còn hơn là nằm bất động kiểu này.

Shiho đương nhiên đã sớm đoán được, việc Vodka cả ngày nay không xuất hiện ở bệnh viện chắc là nghe lệnh của Gin đi thủ tiêu hai tên kia. Cho nên đối với vấn đề này, cô cũng không tỏ vẻ quá ngạc nhiên. Tuy nói Gin đáp ứng với Shinichi không giết người nhưng phàm là người đụng đến ta thì ta không thể không ra tay.

Shiho nhìn Shinichi một chút, lại nhìn về phía màn đêm đang bao phủ bầu trời ngoài kia. Tâm trạng cũng có chút chùn xuống, đêm đến cũng là lúc lòng người có nhiều phiền muộn nhất. Nhìn cách Gin ra tay trả thù kẻ dám làm tổn thương Shinichi cũng có thể nhận ra địa vị của cậu ấy trong lòng Gin vốn chưa từng thay đổi. Có lẽ, đã không còn gì phải lo lắng cho mối tình giữa bọn họ rồi.

'Kudo à, tôi có thể yên tâm rồi'

Đơn phương là thứ tình cảm đẹp đẽ nhất nhưng cũng là thứ tình cảm khiến con người đau đớn nhất. Một người vì người kia nén lại thứ tình cảm ấy tận sâu trong lòng, ước mong duy nhất là nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc. Mặc dù hạnh phúc đó không có tên mình. Có lẽ Shiho cũng đã phần nào hiểu được nỗi khổ và trạng thái của Ran lúc bị Shinichi từ chối. Nếu như không có viên thuốc đó, Shinichi năm đó không va chạm với tổ chức. Bây giờ có lẽ đã thành một cặp đẹp đôi với Ran rồi. Cuối cùng thì cuộc đời cậu ấy đã có một bước ngoặt mà không một ai có thể ngờ được. Shinichi cứ vậy mà phải lòng kẻ thù của chính mình, thám tử lừng danh cứ vì vậy mà sa vào lưới tình của một tên sát nhân hàng loạt. Tất cả chỉ có thể nói, đó là định mệnh của Shinichi.

| GINSHIN | Hiểu LầmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ