Napoléon chậm rãi bước vào cửa hàng thay vì đột ngột bỏ lại người bạn đi cùng của mình trên vỉa hè. Đứng lại giữa chừng, Illya thấy cánh cửa đóng lại và nhanh chóng đảo mắt kiểm tra xung quanh. Gã không cảm thấy cũng như không nhận thấy bất cứ điều gì đáng ngờ. Cau mày, gã kiểm tra xem tòa nhà có gì lạ lùng không.
Cấu trúc của căn nhà một tầng này có thiết kế và thành phần cũng tương tự với các tòa nhà lân cận. Không có đặc điểm kiến trúc nổi bật hay đặc biệt. Một cửa sổ hướng ra đường có trưng bày một số món hàng nhằm thu hút những người Mỹ kém sành điệu vào bên trong. Nơi này rõ ràng là một cái bẫy du lịch, vậy tại sao Napoléon lại đi vào?
Họ đến thăm Vienna quá thường xuyên để được coi là khách du lịch.
Họ chia sẻ Vienna với nhau. Nó thuộc về họ. Mỗi năm một lần, mỗi năm, trong ba năm qua. Bốn, nếu tính nhiệm vụ ban đầu đã đưa họ đến đây và đưa họ đến với nhau. Vienna đã tạo ra chúng. Một ngôi nhà xa cho cả hai. Không Đông cũng không Tây.
Vào bên trong, Illya giữ cửa mở sau lưng cho một bà già nhỏ bé người Vienna bước qua. Bà ấy lầm bầm lời cảm ơn khi lê bước trên đường và gã đáp lại bằng tiếng Đức ngày càng cải thiện hơn của mình.
Ở khắp xung quanh, những món đồ lặt vặt vô vị, bẩn thỉu chất đầy kệ, những món đồ lưu niệm nhỏ vô nghĩa đối với những người sợ rằng họ sẽ quên Vienna mà không có một món đồ trang sức hữu hình không có ý nghĩa hay kỷ niệm nào. Ngoài ra, hàng hóa cũng được cải thiện đôi chút: đủ loại sách cổ điển bằng tiếng Đức, đồ thủy tinh, mảnh pha lê thủ công, một vài bộ đồ sứ. Mặc dù vậy, Napoléon đứng lệch sang một bên cạnh quầy chạy dọc theo bức tường.
Illya đến tham gia cùng hắn. "Anh muốn quà lưu niệm phải không, Cowboy?"
"Ừ, cái đó." Napoléon hầu như không liếc về phía Illya. Hắn chỉ tay một cách vô vị.
Illya nhìn vào quầy trưng bày. "Một chiếc nhẫn vàng?"
"Phải, và một đám cưới," Napoléon trả lời hời hợt. "Tôi đang nghĩ đến một buổi lễ vào mùa đông. Tôi nghe nói phong cảnh xung quanh Vienna trong tuyết rất đẹp. Thật bình dị. Một nơi lý tưởng để tổ chức một buổi lễ đẹp và yên tĩnh."
Illya nhìn chằm chằm vào người bạn trai của mình, một cách ma mãnh. Napoléon điềm tĩnh trao lại ánh mắt cho gã, nét mặt của hắn được che đậy cẩn thận, nhưng vẫn cởi mở. Khuôn mặt hoàn hảo cho một kẻ nói dối và tán tỉnh. Một khuôn mặt khó sống với một người yêu. "Cậu đùa hơi nhiều đấy, Cowboy," cuối cùng gã kết luận, bảo hiểm rủi ro cho các vụ cá cược của mình.
"Không đùa đâu, nghiêm túc." Napoléon bước lại gần người bạn trai cao hơn của mình, quá gần. Hắn hạ giọng, "Chúng ta nên kết hôn."
Illya nhìn lướt qua căn phòng qua đầu bạn trai. Người duy nhất gã chú ý, chủ cửa hàng, đang quay lưng lại với họ trong góc cạnh tủ trưng bày, quá bận dọn dẹp và sắp xếp lại để không bận tâm đến họ.
"Chúng ta không thể-," gã rít lên, vẫn dán mắt vào người chủ. Gã lùi nửa bước để cố gắng làm giảm đi sự thân thiết giữa họ, nhưng Napoléon cũng tiến tới theo, không thua một inch.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Napollya/Trans/Vie] A Viennese Afternoon [The Man From U.N.C.L.E]
FanfictionA Viennese Afternoon - Trans/Vie [Napoleon Solo x Illya Kuryakin - The Man From U.N.C.L.E] Author: kestra_troi https://archiveofourown.org/works/13803789 - Summary: Napoleon ducks into a souvenir shop. Illya follows. Feels happen. Based on a Tumbl...