Chương 1

2.7K 183 26
                                    

Tiếng gào thét vang vọng khắp mọi ngóc ngách trong căn biệt thự rộng lớn. Đi kèm với đó là tiếng đồ đạc bị ném vỡ tạo nên những âm thanh chói tai. Dường như ai đó đang phát điên lên với sự tuyệt vọng và hận thù.

Lại nữa rồi, người tình của hắn lại trốn khỏi đây. Chẳng biết cậu đi đâu, chỉ biết là đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn. Phải làm sao đây, con quỷ lại bắt đầu đội mồ sống dậy. Nó muốn được thấy cảnh chết chóc để an ủi lòng hoảng loạn của chủ nhân. Nó khát máu, ai mang cho nó máu tươi đến đây. Nếu không, nó sẽ lại giết người mất. Con quỷ đạo đức thối tha.

Mikaela Shindo, một kẻ máu lạnh thiếu tình người, hắn ta là con quỷ thuộc về địa ngục, nhưng trớ trêu lại mang cái vỏ bọc loài người. Ai biết được đôi tay kia đã cướp đi sinh mạng của bao nhiêu người. Hắn như một vị quốc vương bễ nghễ chỉ tay ban chết cho muôn dân của mình vậy. Máu sẽ nhuộm đỏ cả bầu trời, riêng hắn thì vẫn sạch sẽ, cao quý đến rợn người.

Khôi hài làm sao, nhìn con quỷ kia đi. Hắn ta lại chìm vào đau khổ và tuyệt vọng khi mà người tình của hắn - Yuuichirou Amane - đã trốn đi. Hàng ngàn thây ma đang mỉm cười, bóng tối sẽ nuốt trọn ánh trăng, và sương mù sẽ vĩnh viễn bao phủ nơi tăm tối này. Đó là lời nguyền, là sự trừng phạt dành riêng cho hắn.

Không ai nguyện ý ở bên hắn cả !

"Đi chết hết đi, lũ khốn! Sao mày lại mở cửa? Tại sao!? Là ai đã cho mày cái gan thả cậu ấy đi? Mày muốn chết rồi. Nếu đêm nay cậu ấy có chuyện gì thì mày cứ đợi án tử đi. Thằng khốn kiếp!"

Tiếng gào giận dữ cùng với tiếng roi đã át đi hẳn tiếng gió đập vào ô cửa kính. Dưới sàn nhà, một chàng trai cao to bị đánh đến bê bết máu nằm cuộn tròn co rúm. Anh ta run lẩy bẩy dưới những đòn roi của cậu chủ, máu thịt văng tung tóe lan ra khắp sàn. Mùi tanh nồng sộc lên mũi. Anh chàng biết, mình khó mà qua nổi đêm nay khi mà dám cả gan phạm vào tội tày trời. Anh đã mở cửa cho cậu thiếu niên bé nhỏ Yuuichirou kia chạy thoát khỏi cái nơi địa ngục này. Và hẳn nhiên, điều này khiến cho Mikaela không vui. Hắn ta sẽ chẳng ngại vứt anh cho đàn sói để trừng phạt cho tội lỗi anh gây ra. Nhưng anh không hối hận, anh hy vọng Yuuichirou đừng bao giờ về lại nơi đây nữa, cậu là ánh mặt trời, bóng tối không phải là nhà của cậu.

"Cứ việc giết tôi đi, đồ thảm hại. Em ấy đi rồi, em ấy nên trở về nơi thuộc về em ấy. Ngươi không thể tách ánh dương khỏi bầu trời xanh đâu. Yuuichirou không thuộc về ngươi. Đồ quỷ dữ, thả tự do cho em ấy đi!"

Anh chàng gắng gượng nói, miệng nhếch lên kiêu ngạo.

"GUREN !"

Lửa giận càng bùng lên, hắn cầm khẩu súng trên bàn và nã hai phát vào chân của anh. Mùi máu tanh càng thêm nồng nàn. Đôi con ngươi xanh biêng biếc trừng lớn như muốn nứt ra. Hắn nghiến răng ken két, bây giờ ngoại trừ sự hiện diện của cậu thì chẳng có gì có thể khiến hắn bình tĩnh được. Hắn hận toàn bộ những kẻ đã khiến cậu rời xa hắn. Bọn chúng nên chết đi.

Gió liều mạng đập mạnh vào ô cửa kính, có lẽ trời sắp mưa rồi. Guren nhìn ra ngoài cửa sổ, không có bóng trăng sáng, bầu trời tối mịt như thể đang có một con quỷ ẩn nấp chuẩn bị lao ra. Anh thầm cầu nguyện cho thiên thần bé nhỏ sẽ an toàn. Cậu bé như ánh hào quang với đôi mắt quý hiếm màu sự sống, một thiếu niên nhiệt huyết, năng nổ mang trên mình hoài bão chinh phục thế giới. Cậu đã rất nỗ lực, cậu luôn không ngừng học hỏi. Cậu sẽ không sao đâu, cậu chẳng sợ gì cả, một cái nhếch mép kiêu ngạo của tuổi trẻ sẽ đánh bật mọi hiểm nguy thôi.

Ám Ảnh (MikaYuu)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ