Chương 55

12.3K 1.2K 475
                                    

"Ghét anh lắm."


– Mô-đun A1 bình thường.

– Mô-đun D3 bình thường.

– Động cơ...

Cả chiếc máy bay đột nhiên chông chênh.

– Động cơ gặp lỗi chưa rõ.

– Mau khởi động chương trình hạ cánh khẩn cấp!

– Thưa cơ trưởng, chương trình khẩn cấp không khởi động được!

– Chuyển sang chế độ điều khiển bằng tay đi!

Cả chiếc máy bay đang chao đảo điên cuồng, tiếng gầm của động cơ lúc đặng lúc mất. Hubbard rịt chặt tay vịn ghế, đoạn kiểm tra xem đã thắt dây an toàn chưa.

– Gặp sự cố à? – Lục Phong hỏi – Chả phải trước khi cất cánh đã tu sửa một lần hay sao?

Hubbard ngồi cạnh anh chau mày:

– Trong lúc bay có bị dị chủng tấn công không?

Một tay sĩ quan khác trả lời:

– Không có, chúng ta an toàn suốt hành trình.

Hubbard nheo mắt:

– Mà nói chứ, một chiếc máy bay yểm trợ của chúng ta cũng rơi tan xác tầm ba tiếng trước đấy.

Khoang cứ tròng trành liên tục, máy bay chợt cao chợt thấp, cuối cùng cũng lấy lại sự ổn định đáp vững xuống mặt đất. Cửa buồng lái vừa đẩy ra, mặt mày phó cơ trưởng với phi công đều xanh mét, phi công quỳ thụp xuống nôn mửa cạnh thùng rác.

– Trời ơi... – Phó cơ trưởng cất tiếng – Suýt tí là xong đời rồi, chắc chắn động cơ có vấn đề, tôi chưa gặp sự cố kiểu đó lần nào. Chiếc máy bay này giờ chẳng xài được nữa đâu vì nó cần sửa chữa toàn diện.

Ngặt nỗi, mặc dù suýt tí là xong đời, thì họ vẫn hạ cánh an toàn.

Giây phút bước xuống máy bay Lục Phong ngẩng đầu nhìn thành phố ngập nắng này, ở khu vực ngoại thành, có một đàn ong vỗ cánh vụt bay rồi biến mất nơi chân trời.

– Ong ư? – Hubbard nghi ngại.

Nhưng họ chẳng rỗi để trò chuyện tiếp. Hàng tá sĩ quan thuộc Trung tâm Mặt trận thống nhất đang đứng đầy trật tự dưới chiếc thang lên xuống

– Mừng các anh trở về, – Kẻ dẫn đầu khom mình chào họ, vẻ mặt nghiêm túc – tôi xin thay mặt cho căn cứ tuyên dương các anh.

Hubbard không có quân hàm nên chẳng cần quan tâm phép tắc rườm rà ở quân đội, gã hỏi thẳng:

– Căn cứ bị gì thế?

Khóe miệng tay sĩ quan nọ đanh lại, thưa rằng:

– Tai họa khó mà hình dung nổi.

Tức thì hắn quay sang Lục Phong:

– Thưa Thượng tá Lục Phong, xin hãy đi theo tôi một chuyến.

Lục Phong liếc nhìn xung quanh, anh im lặng lên xe cùng họ. Hubbard nhìn họ rời đi, ánh mắt ngưng đọng, đứng cạnh gã là một chàng sĩ quan cao cấp thuộc Bộ Tham mưu, bấy giờ chàng sĩ quan kia mở lời:

Cây nấm nhỏ - Nhất Thập Tứ Châu [Reup]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ