Chương 1

3.8K 157 16
                                    


Mười giờ tối ở Thiên Hà CBD - chốn xa hoa của Quảng Châu, Tống Á Hiên ngồi trên tầng cao nhất của toà nhà chọc trời, nơi có thể thu hết toàn bộ cảnh vật qua lớp kính trong suốt vào tầm mắt. Một bên là những căn nhà gạch đỏ san sát nhau nom hết sức bình phàm, bên kia là một rừng nhà kính vươn mây, lung linh diệu vợi.

(*) Thiên Hà CBD ở Quảng Châu: Tại Trung Quốc hiện nay có 3 khu trung tâm thương vụ (Central Business District viết tắt là: CBD) cấp quốc gia gồm Bắc Kinh CBD (Beijing CDB), Thượng Hải Lục Gia Chủy CBD (Shang hai Lujiazui CDB) và Quảng Châu Thiên Hà CBD (Tian He CBD). Quảng Châu Thiên Hà CBD chủ yếu phục vụ vùng kinh tế Tam giác sông Châu Giang, là khu trung tâm thương vụ lớn nhất vùng Hoa Nam, thành viên duy nhất của Liên minh thương vụ quốc tế và là khu vực tự do hóa thương mại của khu vực Hồng Kông – Ma Cao- Quảng Đông. Thiên Hà CBD đã trở thành khu vực tập chung trụ sở chính các tập đoàn, công ty của các ngành kinh tế- tài chình, khoa học kỹ thuật và các ngành công nghiệp, dịch vụ Thiên Hà CBD được hình thành từ cuối những năm 80.

Dưới đế ly sâm-panh của Tống Á Hiên có đặt một tờ giấy ghi chú, trên bàn bày một chai Perrier-Jouët — hãng sâm-panh trứ danh nước Pháp. Bình sâm-panh này được cô nàng bên cạnh đặt tặng, ánh mắt nóng rực của cô ta vẫn như cũ dán chặt lên người Tống Á Hiên, quai ngọc trai trên giày cao gót cũng đã buông lơi, đôi chân dài trắng nõn vắt lên nhau. Chỉ cần tầm mắt của Tống Á Hiên đảo nhẹ qua đây là không bỏ sót cảnh đẹp gì dưới váy cô nàng.

Đáng tiếc là, anh lại chẳng có hứng thú.

Tống Á Hiên nhấp một ngụm sâm-panh, dứt khoát ngó lơ tờ ghi chú.

Điện thoại đặt bên tay trái sáng lên, giữa không gian hôn ám mờ ảo làm người ta giật mình. Tống Á Hiên liếc mắt, nhận thấy người gọi không phải vì công việc nên mới nhấc máy.

Là một chuyên viên giao dịch chứng khoán cấp cao, tiền lương của anh không coi là thấp, làm tròn cũng phải xấp xỉ tám chữ số. Chỉ là làm cái nghề này cũng chẳng có thời gian mà để ý lương một năm được bao nhiêu, ngày nào cũng dán mắt lên canh thị trường chứng khoán, thoắt cái gió đã đổi chiều, muốn bảo toàn lợi ích mà rút lui cũng khó.

Sứt đầu mẻ trán bao lâu, đến lúc muốn nghỉ ngơi cũng không đành lòng chính là hoàn cảnh của Tống Á Hiên năm ngoái. Nửa năm trích 50% thôi đã kiếm được 30 triệu tệ, định là dành ra mấy tháng để nghỉ ngơi, cuối cùng lại rúc vào phòng ngồi coi bảng số liệu chứng khoán, chung quy vẫn không bỏ nổi.

(*) khoảng 104 tỉ VND.

Ngón tay cái của Tống Á Hiên lướt trên màn hình, giọng nói trời long đất lở vọt thẳng qua ống nghe khiến anh phải giảm âm lượng cuộc gọi xuống "Tống Á Hiên, cậu con mẹ nó kết hôn rồi à?"

Tống Á Hiên nhéo nhéo mày, bây giờ ở Lísbon là khoảng 3 giờ chiều, không cần đoán cũng biết tên Thu Hoài này hôm qua uống say ngất ở cái gay bar nào bên đó rồi ngủ đến tận giờ mới thấy tin nhắn của anh.

"Ừ, sao thế?"

"Ai thế? Sao cậu nói chia tay là chia tay, nói kết hôn là kết hôn luôn thế?"

Tống Á Hiên nhướn mày "Nói cho đúng nha, kia còn chẳng tính là chia tay, cùng lắm là tớ mù mắt nên mất tiền thôi, cái từ chia tay cũng là nể mặt rồi đấy."

[TRANS|Văn Hiên] Uổng CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ