Chương 1

2.7K 39 0
                                    

Truyện đam mỹ : Tình nhân của Tổng Tài máu lạnh!
Tác giả : Fuwa Yume
『。Truyện tự viết, vui lòng không reup。』

Chương 1

Trong quán bar ồn ào náo nhiệt, Thái Điền Lượng đang nhảy nhót cùng đám người lạ. Cậu dò xét tìm kiếm đối tượng ở đám đông, rồi chậm rãi tiến lại gần phía cô gái mặc 1 bộ váy dài đến đầu gối, trông khá đoan trang.

Cậu cảm thấy ở cô ta thật kỳ lạ, đi vào quán bar mà còn mặc váy dài, bước nhảy của cô gái này rất vụng về nữa.

Cô ta cũng sát lại gần cậu, 2 người cầm tay nhau cùng nhảy múa, hơi men khiến cậu choáng váng.

Vì mải nhảy cùng cô gái lạ, cậu không để ý điện thoại đang rung liên tục trong túi quần.

Đến tận lúc cô ta nắm tay cậu ra khỏi đám đông, cậu mới nhận ra điện thoại đang rung.

Cô gái ấy có 1 mái tóc dài màu hồng thật nổi trội, gương mặt nhỏ, làn da trắng ngần, đúng là hợp khẩu vị cậu. Vốn còn định qua đêm với cô ta, nhưng có lẽ lần này cậu phải về thật rồi. Vì người gọi là ba cậu, mỗi lần ông ta gọi là y như rằng phải có chuyện quan trọng.

Cậu vừa nghe điện thoại, vừa nuối tiếc nhìn cô gái trước mặt. Cô ấy còn chủ động khoác tay cậu, cười vui vẻ ra mặt.

Đầu dây bên kia ba cậu giọng nói run rẩy, xen lẫn sợ hãi, nói với cậu. - Lượng Lượng con về nghe ba nói đi, nhanh lên. Đừng đi chơi bời nữa, nhà mình sắp phá sản mất rồi.

Biểu hiện của cậu vẫn như cũ, rất bình tĩnh ngay khi nghe câu nói đó của ba mình. Thái Điền Lượng cúp máy, nở 1 nụ cười chuyên nghiệp. - Tôi xin phép được đi về trước nhé.

Cô gái ngạc nhiên nhìn cậu, gò má đỏ ửng lên. - Đợi đã, tôi muốn biết tên cậu.

Cậu vẫy taxi gần đó, rồi đáp. - Điền Lượng, còn cô?

Cô vội vã lấy bưu thiếp đưa cho cậu. - Lam Ngọc.
Cậu cười cười nhận lấy bưu thiếp, vừa lúc taxi dừng lại mở cửa, cậu bước vào ngồi và vẫy tay nói. - Hẹn gặp lại, lần tới chơi cùng nha.

Cô gật đầu, ngơ ngác nhìn theo chiếc taxi dần đi xa.

- Lần tới nhất định em sẽ lại gặp được anh thôi, em sẽ không để mất anh nữa.
Cô tự nhủ như thế, quay gót bước đều đều trên đường.

....

Thái Điền Lượng trả tiền taxi, chân sải bước vào nhà 1 cách thản nhiên. Ba cậu tự nhiên chạy vội đến, quỳ xuống cầu xin cậu.

- Công ty của ba đang trên bờ vực phá sản, chỉ có Vương Thành Long mới giúp được. Nhưng cậu ta không chịu giúp nữa, ba cũng nợ cậu ta rất nhiều tiền. Con... Có thể đến nói chuyện với cậu ta là cho ba mượn thêm tiền được không?

Cậu trở nên chán nản, nhận ra ông ta vẫn chứng nào tật ấy. Mặc dù Bao nhiêu lần ba cậu vay tiền để vựng dậy công ty, nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy quỳ gối để cầu xin con trai mình. Về điều này thì cậu có chút ngạc nhiên, ba cậu chắc cũng đã hết cách lên mới nhờ đến cậu.

Cậu suy nghĩ 1 chút, cậu cảm tưởng còn lại tiếng thở dài của bản thân vọng lại.

Ba cậu buồn bã hỏi lại. - Con...giúp ba được chứ?
Cuối cùng, cậu lạnh lùng gật đầu. - Con biết rồi, nhưng ba phải hứa với con 1 chuyện.
Ông ấy vui mừng đứng dậy vỗ vai cậu. - Được, được, con muốn gì cũng được.
- Ngày mai ba phải đi thăm mẹ ở bệnh viện và đón bà ấy về, không khó đúng không?
Ba cậu bất ngờ, đôi mắt mở to hết cỡ nhìn về phía cậu. Miệng ông ấy mấp máy, ngập ngừng. - Nhưng...mẹ con đâu muốn gặp ba, hơn nữa bà ấy còn...
Cậu cười nhẹ, nhưng trong thâm tâm cậu có cảm giác giằng xé. - Mẹ rất nhớ ba đó, bà ấy nói đã tha thứ cho ba rồi. Bệnh trầm cảm của bà ấy cũng khỏi rồi, hay ba không muốn được nhận sự tha thứ của bà ấy?

[Boy love - End] Tình Nhân của tổng tài máu lạnh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ