Chương 4

365 39 1
                                    

Lúc Shouto về nhà, tôi đang viết nhật ký trong phòng.

Nghe tiếng anh ấy mở cửa, tôi đặt bút xuống, nhét nhật ký vào ngăn kéo.

Gần đây Shouto luôn về rất sớm.

Đôi khi buổi tối cũng cùng tôi đưa Niên Niên đi dạo.

Đến đêm tôi nằm trên giường đọc sách, anh ấy bỗng nhiên tiến lại gần ôm tôi vào lòng.

Tôi tựa vào người anh ấy, cảm nhận nhiệt độ ấm nóng nam tính.

Anh ấy đặt cằm lên đầu tôi, cùng tôi xem cuốn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết trên tay.

Đọc được nam chính làm chỗ dựa cho nữ phụ, nữ phụ cho nữ chính một cái tát, nữ chính khóc lóc hét lên: "Tôi mới là vợ của anh!!"

Bàn tay anh ấy vòng qua eo tôi siết chặt hơn một chút.

Tôi lật sang trang tiếp theo như không có gì xảy ra. Diễn biến kế tiếp là nam chính lần lượt giúp nữ phụ chèn ép nữ chính, nữ chính lần lượt đau lòng khổ sở, cuối cùng quyết tâm rời khỏi nam chính.

Nam chính ăn năn hối hận, lập tức bắt đầu hành trình theo đuổi vợ, đi một vòng lớn, hai người Happy Ending.

Đọc xong cuốn sách đã đến nửa đêm.

Tôi nhớ thuốc ngủ để ở phòng khác, muốn rời khỏi lồng ngực Shouto, nhưng anh ấy không buông tay, cứ ôm tôi rất chặt.

"Shouto?" Tôi gọi anh ấy.

"Ừm." Anh ấy cúi xuống đáp.

Căn phòng đột nhiên trở nên rất yên tĩnh.

Yên tĩnh đến nỗi tôi có thể nghe thấy nhịp tim của anh ấy.

"Y/n."

Anh ấy vùi đầu vào vai tôi, thoáng lộ ra vài phần ủy khuất.

"Trước đây em không gọi thẳng tên anh."

Tôi bỗng nhiên có chút muốn cười.

Trước kia Tống Tùy cũng không gọi tôi là y/n.

Chỉ là mang theo thái độ xa cách, lễ phép gọi tôi là " tiểu thư H/b"

Hóa ra chúng tôi đều thay đổi.

Tôi xoay người, nhìn về phía Shouto, tay cũng vòng qua eo anh ấy, cười gọi: "Shouto-chan "

Anh ấy nhìn tôi, ánh mắt tinh tế dò xét từng phân cảm xúc của tôi, cuối cùng cụp mắt lại, kéo gần khoảng cách của chúng tôi hơn một chút.

"Y/n..."

Trước kia tôi không biết Shouto có thể biểu hiện tình cảm thâm tình đến vậy.

Nhưng nếu anh ấy thật sự yêu tôi, vì sao lại để ý Hanki đến vậy?

×

Đã một tuần trôi qua kể từ khi tôi hẹn Hanki gặp mặt.

Kỷ niệm ngày cưới sắp tới, Shouto cũng càng lúc càng dính lấy tôi.

Nhật ký viết đến ngày thứ 100, trùng với kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi.

Lúc trước tôi thuận miệng nói một câu, Shouto ghi nhớ trong lòng về nhà sớm, một mình trong bếp bận rộn cả buổi chiều.

| 𝕿𝖔𝖉𝖔𝖗𝖔𝖐𝖎 𝕾𝖍𝖔𝖚𝖙𝖔 | 𝐆𝐢á 𝐍𝐡ư 𝐌ì𝐧𝐡 𝐊𝐡ô𝐧𝐠 𝐆ặ𝐩 𝐍𝐡𝐚𝐮 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ