Công việc làm thêm của Heeseung sẽ bắt đầu vào lúc 8 giờ tối, vậy mà đến tận bây giờ là 7 giờ rưỡi rồi mà anh vẫn còn chưa tắm rửa hay chuẩn bị bài tập cho ngày mai để một lát đến quán chị Hanh. Thay vào đó vẫn là ngồi trên giường, cánh tay vẫn đang bế đứa trẻ kia. Thằng bé cứ nghịch nghịch ngọ nguậy mà chẳng chịu buông anh ra dù chỉ một giây một phút nào. Riki cứ dùng hai bàn tay be bé được bọc ấm áp trong bao tay nhỏ cố gắng níu chặt lấy gấu áo Heeseung
Anh cũng không biết phải làm sao nữa, chỉ biết ra sức nhịp nhịp chân mình, dùng năng khiếu ca hát ngâm nga đôi ba câu cầu mong cho thằng bé buồn ngủ. Nhưng anh càng hát Riki lại càng thích thú mà tươi tỉnh hơn. Hết cách, anh phải làm gì đây?
- Riki à, bé không buồn ngủ chút xíu nào sao? Anh không biết là bé có hiểu anh đang nói gì không nữa, nhưng mà một lát anh phải đi làm việc, nếu bé không chịu buông anh ra thì anh biết phải làm sao? Ngoan, nghe lời anh nhắm mắt lại ngủ được chứ?
Đôi môi tươi cười đáng yêu ban nãy phút chốc bị tông giọng trầm thấp của anh vang lên dập tắt. Tròn xoe mắt nhìn chằm chằm vào anh như cố lắng nghe hết thảy toàn bộ những điều Heeseung muốn truyền đạt.
Mới đầu sau khi nghe anh nói, gương mặt Riki cứ ngơ ngơ ngác ngác, mi tâm bé nhíu nhíu nhè nhẹ nhìn đến phát cưng. Ban nãy anh thấy thằng bé chơi trong lòng ngực mình vui đến cườit tít cả mắt, nhưng anh lại không thể nghỉ việc ở quán chị Hana hôm nay. Vì hôm qua chị ấy có dặn là nay quán sẽ có chút đông khách vì có người quen của chị đến chơi, vậy nên đừng ai vắng cả, chị muốn cho họ thấy nhân viên của quán mình tài năng đến mức nào, bây giờ mà anh gọi đến xin nghỉ chẳng khác nào đang kiếm cớ lười biếng, sợ hãi bản thân chưa đủ giỏi? Vậy nên Heeseung mới chẳng đành lòng mà nhẹ giọng ôn nhu nói chuyện với bé con.
Ấy vậy mà khi nhìn thấy gương mặt khó hiểu cùng mi tâm nhíu nhẹ của Gulf, trái tim anh cứ như bẫng đi một nhịp vì dáng vẻ ngây thơ đáng yêu kia. Vẫn mở mắt trân trân như vậy có lẽ là không hiểu gì rồi nhỉ?!Trong lòng Heeseung muốn buông xuôi, thôi thì đành xin nghỉ một hôm vậy, anh chẳng nỡ để thằng bé nhìn thấy anh gắt gỏng mà mất hứng. Vừa nghĩ, tay vừa như muốn đút vào túi quần lôi điện thoại ra, nhưng hành động tiếp theo còn chưa kịp diễn biến thì đã nhìn thấy đôi mắt to tròn ban nãy của Riki nhắm chặt lại. Không phải là nhắm kiểu ngủ thông thường mà là nhắm chặt đến nhăn cả những vùng xung quanh. Thằng bé là đang giả vờ! Dù là cố gắng nhắm mắt nhưng chính đôi tay vẫn bấu lấy áo anh chưa buông kia đã bán đứng bé
_BÙM_ Thôi xong, một phát triệt để chí mạng. Riki tuy còn rất nhỏ mà lại vô cùng hiểu chuyện, đáng yêu một cách rất trẻ con và ngây thơ. Môi mỏng của Heeseung vô thức khắc lên nụ cười ngập tràn thương yêu dành cho bé, tay anh buông lỏng điện thoại đặt xuống giường rồi thật nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Riki mà lay lay
- Hưm, bé Riki ngủ thật rồi hả? Anh vừa mới nghĩ hay là ở nhà với bé vậy mà quay qua quay lại thì thấy Riki ngủ mất rồi. Riki ngủ rồi thì ai chơi với anh Heeseung nữa, thôi, anh đi làm
Câu vừa dứt lập tức liền thấy đôi bé đột ngột mở to trở lại, miệng nhỏ cứ bập bà bập bẹ mấy tiếng dễ thương chẳng có nghĩa
BẠN ĐANG ĐỌC
| HEEKI | My little world (chuyển ver)
FanfictionChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang đi đâu nếu không có sự đồng ý từ tác giả gốc Tác giả gốc: Bomy102 Cp gốc MewGulf Link tác phẩm https://www.wattpad.com/story/228105477-my-little-world_mewgulf_?utm_campaign=amp_similar_...