#C3

538 71 5
                                    

Cứ thế đã ba ngày trôi qua, Touya cùng cậu bạn thân Isagi, trải nghiệm cảm giác như trong tù ngục miễn phí. Mỗi ngày bọn họ đều phải rèn luyện thể lực liên tục không ngừng nghỉ. Đối với một con sâu lười như Maeda Touya mà nói, này chả khác địa ngục nơi trần gian là bao...

" Không muốn, thả tao ra, Yoi-chan~ " Touya đu bám thành giường mãi không chịu để thằng bạn kéo đi.

Và đương nhiên, ngu gì Isagi nghe lời cậu.

" Mày mơ đẹp ha Touya. Không đi thì tao kệ mày luôn. "

Đơn giản bằng một câu hù dọa, con sâu lười liền ấm ức bỏ tay xuống, để Isagi, với nụ cười đắc thắng, kéo lê tới chỗ tập.

Thời gian trong ' Blue Lock ' được lập trình rất rõ ràng. Đến giờ ăn cơm, Isagi xách theo thể xác tàn tạ của thằng bạn chí cốt tới nhà ăn. Ấn cánh tay trái của Touya rồi lấy hộ phần món ăn kèm của cậu xong, Isagi vứt thằng bạn vô đại bàn nào. Cơ mà cũng xui cho Touya, cái bàn mà cậu đáp xuống lại có mặt của cái tên mà cậu thù hằn nhất trong kí túc xá - Igarashi Gurimu.

À mà hình như chưa ai biết nhỉ, Maeda Touya là một người... thù rất dai...

Từ khi nhỏ đã nhớ rõ mặt những tên mà cậu thấy ghét cực, đến Isagi cũng chào thua cái trình độ thù dai nhớ dai này của cậu.

" A ha, Maeda-kun... " Igarashi gượng gạo mở lời. Cậu không nói lời nào, chỉ gật đầu lấy lệ rồi ụp mặt xuống bàn tính đánh một giấc. Ai dè mới tiếp xúc với mặt bàn không lâu liền bị kéo cổ áo. Isagi vừa dựng thẳng người cậu lên vừa cằn nhằn:

" Tao mới rời có chút xíu liền tính lười ăn. Tou-chan, ăn cơm cho đàng hoàng! "

" Yoichi hung dữ quá! " Touya lẩm bẩm nói nhỏ, tay đón lấy đôi đũa bắt đầu ăn cơm đàng hoàng không dám nhoi nhoi.

" Natto à... Thích thật đó... " Igarashi nhìn món ăn kèm của Isagi ca than " Tại sao mình luôn bị dính với củ cải muối chứ? "

" Ít nhất phần ăn kèm của cậu còn có gia vị... " Isagi nhìn qua phần ăn của bạn thân mình, im lặng không nói tiếp. Igarashi cũng biết điều không nói thêm.

À thì, bữa cơm hàng ngày ở Blue Lock của Maeda Touya chỉ bao gồm một phần cơm, một chén súp miso và... Một đĩa rau luộc...

Không sai, một đĩa rau luộc, không kèm theo cái gì để chấm...

Cái lần đầu tự nhận phần cơm của mình, Touya nhéo nhéo cái bụng phẳng lì của mình trước đôi mắt trợn tròn của thằng bạn thân, tự nhủ.

Nhìn có khác gì đang ăn kiêng không trời...?

Cầu trời đừng để Rei-nee nhà cậu biết. Bả mà biết... Có mà xông vào đây kéo cậu đi mất, nhất định sẽ không để thằng em trai cưng của bả ăn uống như này...

Nhưng dù sao cũng được ba ngày trôi qua, Touya cũng dần quen bữa ăn thường ngày này. Isagi tốt bụng dĩ nhiên luôn chia sẻ một ít Natto cho cậu, nhưng thói quen được người chị ở nhà của cậu đã rèn luyện là, có không thích cũng phải ăn hết. Ăn cho sạch, không chừa một hạt cơm trong bát, một cọng rau trong đĩa. Như vậy Rei-nee mới vui.

Ăn xong phần cơm của mình, Touya xoa cái bụng no căng của mình, lim dim mắt. Ước gì chị cậu ở đây, nhìn cái bát sạch trơn của cậu, nhất định sẽ khen cậu không ngớt.

[ ĐN Blue Lock ] Bậc Thầy Kiến TạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ