mười

235 17 22
                                    

"Hả?"

Yi Hyun trong thoáng chốc như cảm thấy tai mình có vấn đề, hoặc là cô đã sinh ra ảo giác vì mơ tưởng việc Lomon sẽ thích cô quá nhiều lần.

Nhưng khi cô nghe Lomon lặp lại câu này đến lần thứ ba, cô mới chắc chắn rằng mình không nghe lầm.

"Thật--- thật sao?"

Yi Hyun rõ ràng cảm nhận được giọng nói của mình đang run rẩy.

"Thật, tôi rất thích Yi Hyun, thích từ năm hai đại học đến tận bây giờ."

Lomon chậm rãi nói, sau đó anh cười nhẹ.

Cuối cùng cũng nói được rồi.

Nhưng Yi Hyun vẫn luôn im lặng nhìn anh, khiến anh bỗng dưng lại trở về trạng thái khẩn trương.

Anh sợ Yi Hyun sẽ cảm thấy anh phiền, hoặc sẽ tránh mặt anh bởi vì cô không thể đáp lại tình cảm của anh.

"Yi Hyun, tôi chỉ muốn nói như thế thôi, cũng sẽ không làm phiền đến cậu."

Nên cậu đừng tránh mặt hay nghĩ rằng tôi phiền.

Lomon vội đổi chủ đề, nếu cô đã có người mình thích, mặc dù anh sẽ rất đau lòng, nhưng nhất định anh sẽ cầu mong cho cô và người ấy đến được với nhau.

"Vậy còn người cậu thích là ai thế? Cậu có cần tôi giúp cậu tỏ tình với người ta không? Ý tôi là, cùng là con trai, có lẽ tôi sẽ---"

"Là cậu đó."

Yi Hyun giơ tay, chỉ về phía anh, sau đó lặp lại thêm một lần.

"Người tớ thích là cậu đó."

Khuôn mặt của Yi Hyun bây giờ rất đỏ, đỏ như muốn phát sốt đến nơi. Nhưng cô lại mạnh dạn, khẳng định thêm một lần nữa trước sự ngỡ ngàng của Lomon.

"Tớ thích Lomon cũng từ lâu lắm rồi, rất rất thích luôn."

Phải mất một lúc, Lomon mới có thể trả lời lại cô. Thậm chí anh còn cảm thấy có lẽ anh đang mơ.

"Thật sao?"

"Thật mà. Lomon cũng biết tớ không phải người thích hoạt động hay đi ra ngoài. Nhưng chỉ vì muốn nhìn thấy Lomon, mà trận đấu bóng rổ nào có cậu tớ cũng đi xem hết. Thậm chí còn chăm chỉ xuống dưới quán anh In Soo mỗi ngày để gặp và nói chuyện cùng cậu thôi đấy."

Yi Hyun nhẹ nhàng nói, cô chỉ muốn anh biết, những hành động ấy rất đơn giản, nhưng cô chỉ vì anh mà làm.

Lomon bỗng dưng rời khỏi ghế, đi đến chỗ cô.

"Tôi vốn không dám hi vọng Yi Hyun sẽ thích tôi, bởi vì tôi cảm thấy tôi không có điểm nào ưu tú để cậu thích cả. Nhưng bởi vì Yi Hyun đã nói thích tôi, vậy thì tôi có thể làm bạn trai của Yi Hyun không?"

Anh ngồi xuống bên chân cô, nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay trắng nõn.

Giọng nói của anh có hơi gấp gáp, nhưng lại rất chân thành mà ngỏ lời.

Lomon không nói được nhiều câu yêu thương hay sến sẩm, cũng khó để diễn tả tình cảm của mình dành cho Yi Hyun sâu đến thế nào, nên anh chỉ có thể hi vọng, cô sẽ cho anh cơ hội để anh dùng hành động và cho cô biết điều này.

lomon x yihyun | flechazoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ