Phiên ngoại 1

293 40 8
                                    

Vào một buổi sáng đẹp trời tại tòa lâu đài Slytherin tráng lệ, có một ông lão đang vội vã chạy theo người đàn ông tuấn mỹ ở phía trước.

Ông lão này tên đầy đủ là Eric Slytherin, lão từng là một trong năm trưởng lão có tiếng tăm của gia tộc Slytherin nhưng, sau khi gia chủ đời trước qua đời, Salazar Slytherin lên kế nhiệm, năm vị trưởng lão từng một thời làm mưa làm gió đều bị y cho về quê trồng rau hết. 

Nhớ lại thời điểm các lão bị cắt chức, lão tức đến thổ huyết.

_______________________

- "Năm vị trưởng lão đã cống hiến hết mình cho gia chủ đương nhiệm, góp phần xây dựng gia tộc Slytherin ngày càng "vững mạnh", ta rất biết ơn." -Vị gia chủ tóc đen hạ mắt, dịu dàng vuốt ve chú mèo đen đang nằm phè phỡn trên đùi y.

- "Thế nhưng..." -Salazar hơi nâng giọng, đôi mắt đỏ tựa như ánh kiếm quét ngang từng người trong phòng họp, khiến các thành viên -những kẻ vốn không sợ trời không sợ đất, nay phải cúi đầu, nín thở.

Có ai đang đứng trong phòng họp này mà không biết mấy lão bất tử kia đã làm gì lúc gia chủ đang tạm thời vắng mặt chứ.

Cả đám người toát hết cả mồ hôi lạnh, tay cũng bắt đầu run rẫy.

Lúc này, vị đang ngồi trên chiếc ghế gia chủ kia lại cất giọng.

- "...Ta cảm thấy các vị đây tuổi cũng đã cao, sức khỏe cũng ngày một yếu dần, ta thân là hậu bối, lại còn là gia chủ đương nhiệm, hà cớ gì lại để cho các trưởng bối đáng kính phải gánh vác trên vai gánh nặng của gia tộc?" -Giọng nói y tràn ngập thương tiếc nhưng gương mặt vẫn lạnh nhạt, không có vẻ gì là thương tiếc hay gần gũi, chỉ có thờ ơ và lãnh đạm.

Họ còn nhìn ra được một tia trào phúng trong đôi mắt đỏ ấy.

- "Cho nên, sau khi bàn bạc và thống nhất ý kiến với các thành viên khác trong gia tộc, ta đã phê chuẩn xong đơn xin nghỉ phép dài hạn cho các vị, để các vị có thể an hưởng tuổi xế chiều bên con cháu. Có ai có ý kiến gì không?"

Salazar tựa lưng vào ghế, đưa tay ra hiệu cho mọi người đóng góp ý kiến.

Phòng họp lặng ngắt như tờ.

Đây là một lời cảnh cáo!

Chỉ có kẻ ngu mới không hiểu từng lời mà y đã nói, mà những kẻ đã đặt chân được vào phòng họp này đều chẳng phải là những tên đần.

Không một ai dám lên tiếng nói giúp mấy lão. Salazar đảo mắt, tuyên bố kết thúc cuộc họp.

Y xoay người rời đi, để lại sau lưng là một mảnh yên ắng đến ngạt thở.

__________________________

Sau khi Eric về nhà, lão lo đến rụng mất mấy sợi râu. Lão suy đi tính lại, cuối cùng quyết định đưa ra một hạ sách.

Gia chủ năm nay đã tròn 30 nhưng vẫn đang giường đơn gối chiếc, tính theo tuổi của phù thủy thì tất nhiên, y vẫn còn rất trẻ. Lão lại có một đứa cháu gái năm nay mới tròn 20, rất xứng đôi vừa lứa với Salazar. Dĩ nhiên, lão không ngại nhét cháu gái mình vào giường của y, miễn là điều đó có thể củng cố địa vị của lão.

(HP fanfic) Thời Không Hỗn LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ