VII.

1.4K 102 4
                                    

Title: I need you in my life
Character: Itoshi Sae

-------------------
Cẩn thận mà dọn từng đĩa thức ăn đã được bày trí một cách tỉ mỉ và tinh tế ra bàn, Sae đưa mắt nhìn cô gái bé nhỏ anh đang ngồi nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại trên sô pha đằng kia mà thắc mắc không biết bạn đang xem điều gì mà trông vẻ mặt không được tốt thế.

Người ngoài nói anh ta là một tên thô lỗ lạnh lùng với những lần mở mồm câu nào là như dao gắm thẳng vào bụng câu đó, sắc bén và độc địa vô cùng đến nỗi quản lý cũng phải bất lực trước những tình cảnh như thế. Nhưng lại không thể phủ nhận cái tài năng của vị cầu thủ trẻ này khi anh chỉ mới trạc cỡ 18 tuổi.

Mà người ta nói thế thôi chứ làm sao mà có thể biết được hay nói thậm chí là sẽ chẳng bao giờ biết được anh ta còn có một bộ mặt khác cơ. Có lẽ cho dù dùng cả đời với những lời xu nịnh hay ca ngợi thế nào thì cũng sẽ không bao giờ có thể được chiêm ngưỡng cái khía cạnh đấy đâu.

Một Sae luôn nhẹ nhàng mà nâng niu từng khoảnh khắc ở bên bạn, anh trân trọng mà yêu lấy chúng, dịu dàng mà xóa đi những tổn thương còn đang hằn sâu trong tâm trí và linh hồn bạn trong quá khứ. Một Sae luôn âm thầm mà để ý đến từng tiểu tiết của bạn rồi dùng tất thảy sự trìu mến mà anh có trên thế gian này để đối xử với bạn. Một Sae luôn yêu bạn say đắm đến chân thành như thế, không cần những ngôn từ hoa mỹ nhưng những hành động xuất phát từ chính trái tim anh đã minh chứng cho tình yêu đó và cho dù không quá lão luyện trong việc bày tỏ thông qua lời nói nhưng một khi mà anh mở lời câu nào là như khẳng định chắc nịch cái tình yêu này, không gian dối, không lừa lọc.
.
.
.
"Bé con, em sao thế?"

Gương mặt nhỏ nhắn ấy càng lộ rõ ra vẻ không thoải mái trong khi đôi mắt vẫn luôn dán vào chiếc màn hình đang sáng từ điện thoại trên tay liền bị giọng nói trầm ấm từ chàng trai trong bếp đang tiến ra làm sực tỉnh.

"Ah...có chuyện gì sao Sae?..."

"..."

Đúng thật là, Sae dường như đang hình dung ra được chuyện gì rồi khi đang quan sát gương mặt bé nhỏ lúc nó từ sợ sệt điều gì đó bỗng cố gượng để bình tĩnh lại giống như là không để cho anh phát hiện vậy. Nhưng làm sao qua mắt được Sae bây giờ?

"Anh cần em giúp gì sao?"

"Bé con giúp tôi tìm hộp rau hôm bữa mà em cất nhé? Em để ở đâu vậy làm tôi tìm không ra."

"Vâng. Sae chờ em một lát, anh ngồi nghỉ tí xíu đi!!"

Bạn vội đặt chiếc điện thoại xuống bàn rồi bật dậy mà chạy vào bếp tìm thứ mà Sae đã nhờ . Nhưng vì vội quá nên bạn đã quên luôn một chuyện đó là bạn chưa tắt cái điện thoại. Sae đợi cho bạn vào bếp và khuất hẳn tầm nhìn thì lúc này anh mới dời mắt đến thứ còn đang sáng kia rồi cầm lên và nhìn vào nó.

Cả căn phòng lúc này ngoài tiếng lục đục trong bếp từ bạn phát ra thì cũng không còn tạp âm nào xen lẫn vào nữa cả. Cho đến khi cảm nhận như bạn đang chuẩn bị ra ngoài này thì Sae vội vàng mà tắt điện thoại rồi đặt về vị trí cũ.

"Sao thế? Em ăn đi nào."

Sae nhìn thấy bạn chầm chậm mà quan sát từng món ăn trên bàn rồi lại nhìn anh rồi lại nhìn những đĩa đồ ăn đó làm cho anh không khỏi thắc mắc trước hành động này.

| Blue lock x reader | Nguy hiểm và ngọt ngàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ