Sữa nóng của các vị thần

169 10 1
                                    

Đó là khi Hermes còn rất nhỏ.
Vào ngày hôm đó, Hermes người thức khuya và xem một bộ phim kinh dị, ngồi ôm gối trên giường và nghe thấy tiếng đồng hồ tích tắc.

Tôi không muốn xem một bộ phim kinh dị. Tôi tình cờ xem ' Kẻ hủy diệt 2', được phát sống trên mặt đất, mà không biết rằng đó là một bộ phim đáng sợ. Tôi đã hối hận khi xem nó trên đường đi, nhưng tôi sợ nếu tôi không biết đoạn kết, vì vậy tôi phải tiếp tục xem cho đến khi kết thúc.

Tôi đã cố gắng nói với bản thân rằng câu chuyện trong phim không có thật, nhưng khi tôi quay trở lại phòng ngủ và đóng cửa lại thì mọi chuyện không còn tác dụng nữa. Tôi đã thực hiện một rào cản bằng cách sắp xếp tất cả những con thú nhồi bông trên mép giường, nhưng khi tôi tắt đèn, chúng đã biến mất. Hermes lật đi lật lại nhiều lần, với những tưởng tượng không khiếp quanh quẩn trong đầu.

Mẹ của anh, nữ thần Maia, sống trên trái đất, không phải ở đền Olympus. Và người vú nuôi chăm sóc những đứa trẻ của Zeus tập trung ở đền Olympus trở về vào ban đêm. Nói cách khác, Hermes chỉ có một mình vào ban đêm. Tôi đã quen với việc ngủ một mình, nhưng tôi không thể làm điều đó trong hôm nay. Hermes hỗn độn và sợ hãi, cô đơn và cô đơn, giết chết giọng nói của anh ấy và khóc một chút. Tôi bước ra khỏi phòng ngủ và khóc.

Tôi ôm một chiếc gối và và bước xuống hành lang rộng. Đi bộ qua đền Olympus vào giữa đêm là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời sẽ khiến cho bạn phải bỏ cuộc.

Hermes đến trước cửa phòng ngủ của Zeus,vị thần tối cao, trong một tòa nhà khác. Sẽ nhẹ nhõm biết bao nếu anh gõ cửa và ngủ cùng. Nhưng cha anh đã ngủ cùng với vợ của anh ấy, Hera. Hermes, còn trái của tình nhân Maia, không thể vào phòng ngủ của hai vợ chồng.

Hermes bị lạc và ngồi quay lưng lại trước cửa phòng ngủ, ôm gối và nhắm mắt lại. Nghe tiếng ngáy của bố quá khe cửa khiến tôi bình tâm hơn một chút. Hermes ước đó là ban ngày. Khi đó người cha hiền hậu của tôi sẽ cười và ôm lấy tôi.
" Sao vậy, Hermes? "
Khi tôi nhắm mắt lại, tôi nghe thấy một giọng nói lạnh và cứng.
" Cháu làm gì ở đó vậy?"

Poseidon nhìn xuống Hermes với vẻ mặt gồ ghề. Poseidon luôn có vẻ ngoài ủ rủ, cả về biểu cảm lẫn giọng nói. Hermes nhảy dựng lên vì nghĩ rằng mình sẽ bị mắng. Tôi không biết phải giải thích như thế nào, tôi lộn xộn với cái vỏ gối. Có những vết rách trên má.
" Cháu đái dầm à?"
Hermes lắc đầu nguầy nguậy
" Cháu không ngủ được?"
" Ừ..." gật đầu
" Cháu sẽ bị cảm lạnh khi ngồi đó. Hãy theo ta."

Poseidon bắt đầu bước đi. Anh ta tự tin rằng Hermes sẽ đi theo anh ta, và anh ta không quay sang nhìn Hermes.Hermes vội vàng đuổi theo. Chú Poseidon đáng sợ đến nỗi ngay cả người lớn cũng phải run sợ. Nếu Poseidon tức giận, một đứa trẻ sẽ túm gáy và ném ra ngoài bạn công của đền Olympus. Hermes run rẩy như anh ta tưởng tượng, cố gắng theo kịp sải chân lớn của Poseidon trong thời gian ngắn. Poseidon đi vào bếp. Zeus có rất nhiều trẻ em nên có rất nhiều cốc nhựa chịu nhiệt dành cho trẻ em. Poseidon chọn chiếc cốc thỏ mà Hermes sử dụng. Đổ sữa vào chảo và đun nóng . Poseidon nhìn xuống cái nồi và chờ đợi. Poseidon vứt màng sữa đang bốc hơi và đổ phần còn lại vào cốc của Hermes. Lượng sữa chỉ bằng một nữa cốc nhỏ.
" Ngồi"
" Dạ"
Khi tôi ngồi trên ghế của người lớn, chân của Hermes không chạm tới sàn và đi lang thang một cách tự nhiên.
Poseidon đặt cốc sữa trước mặt Hermes
" Uống đi rồi đánh răng và đi ngủ"
" Dạ"
Hermes cầm chiếc cốc đang bốc hơi bằng cả hai tay. Nó nóng và nó dường như có thể làm bỏng lưỡi của tôi, vì vậy tôi uống từng chút một trong khi thổi vào nó. Poseidon ngồi vào chiếc ghế đối diện và đợi Hermes uống xong.

" Chú Poseidon có sợ cái gì không? "
" Thần không sợ gì cả"
Nói xong Poseidon nhận thấy điều gì đó ở Hermes
" Cháu sợ gì sao?"
Hermes nhớ lại và rơi nước mắt
" Cháu đã xem một bộ phim. Robot nổi dậy và giết rất nhiều người. Chú Poseidon không sợ robot sao?"
" Ta không sợ"

Trong khi Hermes đánh răng, Poseidon rửa và thu dọn cốc và nồi của mình. Hermes ôm gối và bám vào chân của Poseidon.
" Chuyện đó..... cháu có thể ngủ với chú hôm nay được không?" Hermes lo lắng hỏi
Poseidon thở dài với vẻ mặt ủ rủ như thường lệ và nói:" Chỉ tối nay thôi"

Rồi nửa đêm vào một ngày xa
Poseidon đi đến ban công của đền Olympus trong làn gió buổi tối. Có một khách hàng trên bàn công. Hình tượng đứng trong chiếc áo đuôi tôm không gì khác chính là Hermes, một trong mười hai vị thần Olympus. Dù không ai thấy, anh vẫn đứng trong tư thế đẹp, hai tay chống và lưng thẳng.

" Poseidon không ngủ được sao?"
Hermes nói mà không quay đầu lại. Bước chân là dấu hiệu sẽ phân biệt nó với các vị thần khác.
" Có muốn pha  sữa nóng không? Trà sẽ làm sáng mắt."
Poseidon bước tới, để cánh tay trên lan can ban công, một lúc sau nhìn lên bóng tối và im lặng một chút.

Đền Olympus vươn lên đỉnh Olympus. Không khí loãng trên đỉnh núi căng thẳng với vũ trụ, và những vì sao sắp rơi. Trăng tròn chói lọi và gần như có thể chạm tới. Các vị thần chìm trong giấc ngủ, và các dấu hiệu của tất cả các sinh vật đều khác xa với hạ giới. Bóng tối với những vì sao trải rộng như một dòng sông lớn, gợi nhớ về một đêm Vĩnh Hằng.

" Chà, ta có thể dựa vào em được không?"
" Vâng,  xin chờ một chút"

Poseidon nói với Hermes cố gắng rời khỏi ban công
" Chờ đã"
" Vâng "
Hermes quay lại. Poseidon giơ hai ngón tay lên.
" Tôi sẽ chuẩn bị cho hai người. Uống đi rồi ngủ với anh"
Hermes nheo mắt như một viên ngọc đỏ và mỉm cười, sau đó cúi đầu.
" Vâng "
Poseidon quay vào một đêm dài vô tận và chờ đợi sự nóng, cân nhắc về tốc độ và độ dài của năm tháng.

Kết thúc

Các câu chuyện nhỏ của Poseidon và HermesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ