Vuốt nhẹ khóe miệng rớm máu, Lý Long Phúc đá vào thùng phi rỗng bên cạnh. Mẹ kiếp, thế mà lại bị tụi lớp bên trả thù. Nhiều khi nó chẳng hiểu được, sao mục tiêu của mấy trận ẩu đả luôn là nó ?
Chỉ là cướp người yêu thôi mà, nếu mấy cô bạn gái đấy không mê mẩn nó, nó chen chân bằng cách nào chứ ? Cứ thế, Long Phúc vừa tự cho mình là đúng vừa lẩm bẩm chửi bọn người không biết tốt xấu là gì kia.Ghé tạm cửa hàng tiện lợi bên đường, mua vài thứ cầm máu và chai nước uống tạm. Đánh nhau xa nhà đúng là bất tiện, phải đợi tài xế tới đón. Ôm mớ bực dọc trong người, nó thầy mớ đồ mình vừa chọn được xuống quầy thanh toán một cách thô bạo. Tiếng động lớn thu hút cả người xung quanh, Long Phúc ngoảnh đi, du côn thì vẫn thấy ngại khi bị người khác đánh giá thôi.
Đút tay vào túi rồi đứng nhịp chân nghe từng tiếng tít tít của máy quét mã chạy qua sản phẩm. Long Phúc chán chường suy nghĩ xem ngày nghỉ như hôm nay có gì đặc sắc. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu nó không nhìn thấy từng ngón tay trắng trẻo thon dài chìa ra trước mắt, giọng nói trong trẻo sượt ngang tai, Long Phúc trừng trừng mà nhìn thanh niên cao ráo đang cách mình một quầy thanh toán..
Nó nghĩ mình đã phát hiện ra một bí mật.
Rằng Hoàng Huyễn Thần nghèo, chắc chắn là rất nghèo. Bởi nếu không thì nó đã chẳng gặp cậu ta ở một cửa hàng tiện lợi xa trường tít mù thế này. Long Phúc chống tay lên mặt phẳng trước mắt, thô bỉ cười với anh :
- Yo, bạn học Huyễn Thần , hôm qua còn hút thuốc cùng tôi, nay đã ngoan ngoãn đứng đây kiếm cơm sao ?
Tiếng xì xầm trong cửa hàng vang lên, vài ba đứa trẻ độ tuổi tiểu học tỏ ra sợ sệt mà nhìn về quầy thanh toán. Chẳng ai tin người có vẻ thanh tú lịch thiệp như Huyễn Thần lại đàn đúm với côn đồ, nhưng cũng chẳng ai muốn dây dưa với Long Phúc trông như xã hội đen đang đứng cạnh .
Huyễn Thần cúi đầu, không nhìn vào đôi mắt thiếu niên. Trước là thấy có lỗi vì vụ giám thị la oan Long Phúc , sau là vì anh không muốn lại đọc suy nghĩ của nó. Nhưng thái độ không phản ứng của Huyễn Thần lại châm ngòi cho quả bom tức giận trong lòng đứa con nít mười bảy kia. Cho rằng anh coi thường mình, nó văng ra câu khó nghe nhất mà bản thân có thể :
- Ya, đừng nói cậu không chỉ nghèo mà còn điếc nhé ?
Khoảnh khắc đôi mắt chạm nhau, Long Phúc ước rằng nó có thể vả gãy răng bản thân của vài giây trước. Trong tíc tắc lướt qua hồ thu huyền bí nơi đáy mắt người kia, nó thấy cả trời đổ vỡ sâu trong Huyễn Thần. Lời nói tuôn ra đâu có nuốt lại được, Long Phúc đành chôn chân đứng đó, cứ như thể nếu nó cử động thì bức tượng tuyệt mỹ mang tên Hoàng Huyễn Thần sẽ nứt dần rồi vụn vỡ...
- Trời ơi bán buôn cho đàng hoàng
Một tờ báo cuộn tròn đập ngang đầu Huyễn Thần , người phụ nữ trung niên tàn nhẫn đánh lên mặt anh ngay trước mắt mọi người. Có thể nó không đau, nhưng Long Phúc nghĩ tờ báo đó vừa cuốn đi cả tự tôn của Huyễn Thần rồi.
- Của quý khách là ba ngàn.
Hình như giọng anh lạc đi khi nói câu đó. Người phụ nữ giả lả cười với Long Phúc, vừa mắng Huyễn Thần vừa bắt anh cúi đầu tạ lỗi với nó. Trong phút chốc thiếu niên bối rối, đập tờ 10.000 tròn trĩnh rồi cách túi đồ chạy biến khỏi cửa.Huyễn Thần lẳng lặng nhìn theo bóng lưng chạy đi, lại nhìn theo người phụ nữ trung niên rạng rỡ nhét mười ngàn vào túi. Lại cúi đầu làm tiếp công việc của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lưu manh nói thích tôi | HF
FanfictionLý Long Phúc nổi tiếng là tên bắt nạt trong trường, xui xẻo làm sao Hoàng Huyễn Thần lại là đối tượng hứng chịu tất cả. Couple : Hoàng Huyễn Thần × Lý Long Phúc ( Hwang Hyunjin × Lee Felix ) Thể loại : Vườn trường, gương vỡ lại lành, 1×1 Trung khuyể...