Chủ đề thanh xuân vườn trường có khá nhiều thứ để khai thác nên hôm nay thử đổi qua cái nì nhoa.Có thể tui sẽ viết khá xàm và kịch bản thì cũ rích luôn nên đọc được thì đọc.
------
Dương Lâm-cậu ấm một gia đình giàu có vừa vô trường này vài ngày đã lên trang đầu thông tin của trường rồi.Tất cả kể đến khi Tuấn-1 đàn anh khóa trên đọc bài phát biểu chào mừng các em lớp 10 vừa vô trường.Cậu chính là một trong số đó và đã thích anh này ngay sau đoạn phát biểu chỉ vỏn vẹn 20p."Anh iu" của Lâm đẹp lắm.Mặt siêu góc cạnh luôn,giọng còn rất ấm nữa,anh còn cực kì tinh tế,người thì cao 1m74 nhưng trông cứ như em bé ý,bảo sao cậu ta không mê.Tuy nói là "anh iu" nhưng chưa bao giờ anh cho cậu có cơ hội bắt chuyện với mình.Sở dĩ anh kiêu vậy cũng có lý do,được bao người thích thì kiêu chút cũng không thành vấn đề.
Nhưng Dương Lâm không phải người dễ bỏ cuộc.Cậu ta thậm chí còn đứng trước cổng trường mỗi ngày để chờ anh đến,mà đứng đó hóa ra là thích con người ta nên tặng chút quà thôi.Sau thời gian dài đeo bám thì cuối cùng cậu cũng thành công làm anh mở miệng nói chuyện với mình mặc dù câu anh nói nó lạ lắm.
"Sao cậu cứ bám theo tôi mãi thế,bị điên à?Tôi không thích người nhỏ tuổi hơn tôi đâu,đặc biệt là cậu á.Đừng có đi theo tôi nữa"
Tuấn từ xưa đến nay không có thích ai bao giờ.Trong mắt anh thì tình yêu là thứ vớ vẩn nó sẽ chỉ làm sao nhãng việc phát triển sự nghiệp của anh.Chính vì lẽ đó mà anh đã từ chối rất nhiều người.Cho đến khi cậu xuất hiện,cậu ta cứ bám theo làm anh thấy phiền phức và dần ghét luôn.Người gì mà cứ như đứt dây thần kinh xấu hổ,có bị chửi bị phũ bao nhiêu lần cậu vẫn bám lấy anh như một cái đuôi đằng sau.Điều đó khiến cho nhiều học sinh tưởng đội trưởng đội điền kinh và cậu ấm nhà giàu này có quan hệ mập mờ với nhau.Và tất nhiên anh ta đã ghét giờ còn ghét hơn.
Tin đồn hai người mập mờ trên do chính cậu Lâm này tự tung rồi tự thổi phồng cốt để anh vì muốn tin dập mà nhờ vả cậu,như vậy là có cái cớ hợp lý để yêu cầu anh làm việc gì đó cho mình.Nhưng có vẻ như cậu đánh giá thấp "anh iu" rồi.Anh ta rất nhanh lùng ra cậu là người tung tin và hẹn gặp cậu ở nhà kho của trường.Cậu ta hí hửng đi đến mà chẳng biết anh hẹn gặp làm gì.Vô trong thấy anh ngồi đợi,nghe tiếng mở cửa thì ngước lên nhìn.
"Anh iu" hẹn em có gì không"
"Bỏ ngay cái kiểu nói chuyện đấy đi.Cái tin tôi với cậu mập mờ là do cậu tung đúng không"
"Hử,sao em phải làm thế"
"Khôn hồn thì gỡ tin xuống không thì đừng trách tôi"
"Ok ok nhưng bỏ em ra chứ thế này hơi kì"
Quả thật thì tư thế này hơi kì thiệt.Anh đang ép sát cậu ta đã vậy mặt còn như sắp chạm vào nhau đến nơi.Anh nhanh chóng bước ra,quả thật là chỉ muốn đe dọa thôi mà giờ trông như ôm nhau.Anh nhắc cậu nhanh gỡ tin xuống rồi bỏ đi.Dương Lâm cũng không ngờ anh sẽ đe dọa mình nhưng thôi cậu sẽ gỡ tin xuống dù sao thì để tin đó vậy đủ rồi.Nhưng sáng ngày hôm sau,mọi chuyện lại trượt khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
Trả là hôm qua một bạn nữ có việc vô kho lấy đồ thì vô tình thấy cảnh Tuấn và Lâm đang "ôm" nhau nên là lỡ tay,xin đính chính là chỉ lỡ tay thôi cô bé đó giơ điện thoại lên chụp tách tách vài cái rồi đăng lên báo trường với dòng cap"Đội trưởng đội điền kinh cùng cậu thiếu gia giàu có đang hẹn hò".Bảo sao mà cả hai hôm nay đi học thấy có gì là lạ.Ai cũng nhìn mình rồi xì xào gì đó.Tuấn đi vào lớp,anh nhanh chóng biết tin và tấm hình đó được bạn anh cho xem.