Engfa vì tức giận mà nói hết mọi thứ, những chuyện từ nhỏ đến lớn mà nàng đã phải chịu đựng.
Bà Pang im lặng từ đầu đến cuối, bà ấy mang theo tâm tình gợn sóng, lòng khẽ đau nhói một cái. Tại sao bà lại mang tổn thương trong lòng má trút lên con gái của mình, trong khi từ nhỏ đến lớn Charlotte cũng đã chịu rất nhiều đau đớn từ thể xác.
Và bà nghĩ điều đó có thể làm bản thân được an ủi.
"Mẹ xin lỗi..." bà Pang nhìn Charlotte nghẹn ngào cất giọng. Bà nhẹ nhàng ôm Charlotte đang không ngừng run rẩy vào trong lòng: "Mẹ thật sự không nên làm như vậy, là mẹ không tốt, mẹ không xứng đáng với con."
Bà dùng tay lau đi nước mắt trên gương mặt Charlotte, cũng tự lau đi nước mắt cho mình. Charlotte ngẩn người nhìn bà, thời gian ở cạnh bà ấy rất ngắn, nàng vẫn chưa cảm nhận được tình thương trọn vẹn.
"Charlotte, con muốn như thế nào quyết định là ở con. Bây giờ con có thể đi cùng với Engfa, về nơi mà con muốn."
Lần đầu tiên bà làm điều này, bà Pang vuốt mái tóc dài của Charlotte, nhìn nàng một chút. Con gái của bà xinh đẹp như thế, tại sao bà lại nói ra lời tổn thương nàng rằng mỗi khi thấy mặt nàng liền bị ám ảnh bởi tên khốn kia?
"Tạm thời hãy đề Charlotte về biệt thự Waraha, để chị ấy bình tĩnh lại sau đó mới quyết định là sẽ ở với ai." Engfa nói, nhìn thấy vẻ mặt có chút thất vọng của bà Pang, cô liền nói thêm. "Phu nhân không cần lo, mỗi ngày phu nhân có thể lui tới biệt thự để thăm Charlotte, những điều tốt cho Charlotte, mẹ tôi sẽ không bài xích. Tôi sẽ nói với bà ấy về chuyện này."
Bà Pang thở khẽ, đúng là không có sự lựa chọn nào khác. Trước tiên Charlotte phải được thoải mái, không gây cho nàng sức ép. Bà gật đầu đồng ý, nhìn Charlotte hỏi nhỏ: "Được, vậy mỗi ngày ta sẽ đến thăm con gái nếu như con đồng ý?"
Charlotte sụt sùi, hít mũi nhỏ gật đầu nói: "Dạ."
Đợi khi bà Pang rời khỏi phòng, Engfa mang Charlotte vào phòng tắm rửa, không thể đem nàng trong bộ dạng này mà trở về nhà được, nếu để bà chủ nhìn thấy thì toang.
"Mẹ sẽ vui lắm, cả ngày hôm nay mẹ ở nhà không ăn uống gì cả." Engfa đưa bộ đồ cho Charlotte mặc vào.
Charlotte bĩu môi, nàng thực sự cảm thấy rất có lỗi với bà chủ. Engfa đứng sau lưng nàng lại giở trò, tay cứ vuốt ve vòng ba của nàng. Charlotte quá quen nên không thèm phản kháng, tay Engfa linh hoạt trên từng tấc da của nàng, cô lại vòng tay ra phía trước xoa xoa ngực nàng.
"Em... em đứng đắn một chút-" Gò má nàng ửng đỏ, run rẩy đẩy tay Engfa ra. "Cho chị mặc đồ vào."
Engfa cười cười không trêu nàng nữa, cúi đầu hôn lên vai nàng mấy cái. "Được rồi, chị mặc đi."
Đợi khi Charlotte mặc đồ xong, Engfa mới dắt tay nàng cùng hành lí đi xuống lầu.
Bà Pang đang đứng ngoài sảnh chính nói chuyện điện thoại với ai đó.
"Bây giờ tôi không cần bất cứ điều gì ngoài con gái của tôi. Cô không cần phải uy hiếp tôi làm gì."
"Chưa gì mà bà đã bị đám người đó tẩy não rồi sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ENGLOT] BÍ MẬT TRONG BÓNG TỐI ? (Cover)
FanfictionTác giả: alicepikachoo Warning 18+: Trong fic có độc! (Truyện mình cover lại nếu có vấn đề bản quyền hoặc lí do khác, mình sẽ gỡ truyện)