1

5K 289 4
                                    

Đối mặt với cậu sinh viên đột ngột xông ra chặn đường tan làm của mình, Kim Hyukkyu thấy hơi bối rối đôi chút.

Mười tám mười chín tuổi đúng là cái tuổi vừa nhiệt tình vừa ngây thơ, thích một người hoàn toàn không cần bởi bất cứ lý do gì, có thể là vì tương xứng cung hoàng đạo, cũng có thể chỉ vì đối phương đẹp mắt.

Cậu bạn kia nhìn cũng khá anh tuấn, cao gần một mét chín, nhưng tính cách lại thẹn thùng trái ngược với vẻ bề ngoài. Cậu ta kích động chặn Kim Hyukkyu lại xong, chần chừ hồi lâu mới ngập ngừng nói, "Thầy Kim ơi, em thích thầy. Xin hãy đồng ý hẹn hò với em." Nói xong, hai tay cậu ta để nghiêm cạnh mép chỉ quần, mắt dán chặt vào Kim Hyukkyu.

Những người xung quanh thấy Kim Hyukkyu nhíu mày suy tư, đều nghĩ rằng cậu đang tìm cách từ chối làm sao để không tổn thương lòng tự trọng của anh bạn trẻ. Nhưng lý do khiến Kim Hyukkyu mãi không nói chuyện không phải vì không biết nói thế nào, mà là vì cậu không thể nhớ nổi tên của cậu học trò trước mặt.

Kim Hyukkyu liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường trên hành lang, đã sắp đến giờ hẹn với Lee Sanghyuk rồi. Cậu sốt ruột, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây: "Cái đó, xin lỗi em nha, em còn nhỏ, vẫn chưa trưởng thành đâu. Với lại tôi đã..."

Anh chàng kia có vẻ đã đoán trước được Kim Hyukkyu sẽ dùng lý do này để từ chối mình, bèn vội vàng bổ sung: "Thầy ơi, thầy ngại cách biệt tuổi tác ạ? Không sao đâu thầy, nội tâm em rất trưởng thành, có thể vừa hẹn hò vừa cố gắng thêm. Thầy đã dạy bọn em rằng có những việc phải thử thì mới biết kết quả mà, đúng không ạ?

"Em nghe tôi nói hết đã." Kim Hyukkyu vẫn luôn từ tốn, cách cậu nói chuyện điềm đạm nhưng vẫn rất kiên quyết. Thấy thằng bé che miệng gật đầu nhìn mình, cậu mới giơ tay trái lên, chỉ vào chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út, "Tôi đã kết hôn rồi."

Sự thật quá bất ngờ khiến nhóc con sững người ngay tại chỗ, bật thốt lên lời trong lòng: "Em cứ tưởng thầy chỉ đeo nó như trang sức thôi..."

"Tôi đã kết hôn sáu năm rồi," Nói đến hôn nhân của mình, Kim Hyukkyu khẽ cười dịu dàng. Cậu tạm biệt học sinh và rảo bước rời khỏi đó, "Cảm ơn tình cảm của em. Tuy bị từ chối rồi, nhưng đừng trốn học nhé, buổi sau tôi sẽ điểm danh đó."

Kim Kwanghee cũng vừa tan lớp đang ôm chồng sách đứng ở cầu thang đợi cậu, cười hihi xem một màn hài kịch nửa năm diễn lại năm lần kia. Kim Hyukkyu bực bội hừ một tiếng, than mình đau eo rồi chuyển hết sách trên tay sang cho cậu ta cầm.

Kim Kwanghee đụng đụng vai cậu, "Lee Sanghyuk cũng rộng lượng thật đấy, để anh ra ngoài gieo họa cho đám thanh niên ngây thơ. Mấy người chuyên lừa gạt tình cảm như anh á, đáng ra phải bị nếm trái đắng tình yêu một tí mới đúng."

Nhưng mà lời vừa nói xong, cậu ta lại nhận ra nói sai rồi, vội tự bịt miệng mình lại. Chỉ là Kim Hyukkyu đi cạnh nhún vai vẻ không hề gì: "Anh thật sự không làm gì cả, thậm chí đến tên mấy nhóc đó anh còn không nhớ nữa cơ mà. Hi vọng lần sau điểm danh có thể nhớ được mặt với tên của em ấy."

"Anh đúng là đồ vô tình vô nghĩa," Kim Kwanghee lắc lắc đầu, "Thế anh còn nhớ con giai anh không, bé Cún Vàng muốn gặp anh, tối nay sang nhà em ăn cơm chứ?"

Faker x Deft | Chỉ là quan hệ hôn nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ