26 👽

537 74 10
                                    

[muốn cạnh em]

7:30 pm

@jm
em đã lau sơ người hạ nhiệt cho anh rồi
anh tỉnh dậy thì ăn cháo và uống thuốc lần nữa nhé
trễ rồi nên em phải về, em không mang theo xe nên không lỡ bus được

9:00 pm

@thv
đáng lẽ ra em phải về sớm hơn chứ, trễ như vậy đi một mình nguy hiểm

@jm
em là con trai

@thv
so? (thì?)

@jm
anh đi được thì em cũng không có khác 🤷🏻‍♀️

@thv
anh cảm thấy lo lắng cho em, không được sao?

@jm
anh ăn chưa?

@thv
/lại còn dám không trả lời mình/
em có lỡ bus không?

@jm
/anh cũng bướng không kém gì em hết!/
em không lỡ bus, em về đến nhà rồi

@thv
anh đang ăn

@jm
vậy thì cất điện thoại tập trung ăn đi ạ

@thv
em định quay lại nhà anh hả?

@jm
???

@thv
anh cũng không muốn chơi điện thoại, anh muốn nói chuyện với em thôi

nếu em quay lại thì anh tắt điện thoại cũng được

@jm
anh bị ngang ngược hả -.-

@thv
em video call với anh được không?

@jm
sao em phải làm vậy?

@thv
vì anh đang rất tội nghiệp
/vì anh muốn thấy em/

@jm
em không làm đâu, em ngại

@thv
vậy để anh tới chỗ em nhé?
/anh thật sự muốn nhìn thấy em/

@jm
anh đang bị bệnh đó, đừng có linh tinh quá 😒

@thv
anh biết, anh đang uống thuốc đây

@jm
như vậy là tốt đó

@thv
không video call thì audio call thôi được không?

@jm
... sao tự nhiên anh lại vậy?
/anh ấy cứ cư xử kỳ lạ mãi thôi, do bệnh nên là thế sao?/

@thv
chắc do anh bệnh

nên bây giờ muốn có em bên cạnh

@jm
/.../

@jm is calling you
accept / decline

pjm: ...

kth: anh nhớ em

pjm: ...

kth: không phải chiêu trò đâu...
anh chỉ là nhớ em, muốn có em bên cạnh, muốn bên cạnh em vậy thôi

pjm: em biết, giọng anh khàn hết cả rồi, đừng nói nhiều quá
/*không tự nhiên/

kth: ... anh không nói thì sẽ không nghe được giọng em (vì pjm chỉ trả lời thôi)

pjm: nghe giọng em cũng không giúp anh khoẻ lại được...

kth: nếu có thì sao?

pjm: thì em sẽ nói từ đây tới sáng luôn

kth: vậy thì có đó, em nói đi

pjm: anh nghĩ em là trẻ con sao?

kth: trẻ con dễ dỗ hơn em

pjm: dụ dỗ của anh đến trẻ con cũng biết được đó, không bắt nổi người đâu

kth: linh tinh quá,
anh cũng không có dụ gì em hết

pjm: ò, em biết rồi

kth: /tiếng khúc khích cũng dễ thương nữa.../
kth: ... em giữ máy tới sáng được không?

pjm: ... why?

kth: anh muốn được cạnh em

pjm: em biết là mình kỳ lạ lắm nhưng... đối với những người khác anh cũng từng giống như vầy sao?
/chưa nói tới trong lòng anh ra sao, cách đối xử đều là giống như vầy sao?/

kth: như vầy chưa từng có, anh chưa từng yêu cầu ai giữ điện thoại chỉ vì rất muốn được bên cạnh người đó cả

kth: còn có, em không kỳ lạ.
em đủ, đối với anh
/không khó qua giới hạn, cũng không quá dễ dàng/

kth: em hoàn hảo, đối với anh

pjm: ...

pjm: nếu em giữ máy tới sáng thì ngày mai anh phải khoẻ lại nhé?

kth: ừm, anh hứa với em được chứ?

pjm: được

[Huyên thuyên đến khi cả hai đều thấm mệt và thiếp đi mất. Đêm hôm đó tuy là Kim Taehyung và Park Jimin không cùng nhau một chỗ nhưng hai trái tim ấy thì có, chúng đã được đặt cạnh nhau từ lúc Kim Taehyung nói mình muốn có em bên cạnh và hoà chung nhịp đập khi Park Jimin cho phép anh bên cạnh rồi.
Lần này Kim Taehyung đã làm đúng-anh chủ động đem "tình yêu" của mình đưa cho cậu ấy trước, để mong cầu được nhìn thấy "trái tim băng gạc" một lần nữa.]




:leehanee

💔 ❤️‍🩹
#520

• 𝔠𝔬𝔪𝔣𝔬𝔯𝔱Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ