vội vàng
(Vietnamese original)
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
_________________________________
make haste
(English translation)
Wanna unplug the Sun
So your halo won't fade;
Wanna cage the wind
So your scent will stay.
Honeybees' honeymoon;
Lushing hills' blushing blooms;
Trembling limbs' budding beauty;
Losing themselves in lovers' symphony.
As the breath of light flashes on my lashes
And the breath of life barges on my breakfast,
January's luscious lips getting closer;
I'm ecstatic. But must make haste:
Don't want no spring reminiscence when April hits.
Spring's coming, meaning it's leaving,
Spring's bearing, meaning it's aging,
Spring's demise, meaning mine too.
My thirst keeps rising but the sky has a ceiling,
Fountain of youth runs dry too soon,
Sure, spring will reincarnate,
But this glimpse of it won't spark anew.
The Sun can shine forever, but I won't burn till,
So I'm wistful for all floating beings, in this wisp of existence;
Where every second smeared with goodbyes
Where every breath drenched with farewells...
The winds whisper sweet-nothings to the leaves,
With a hint of uneasiness.
Could it be due to their imminent leave?
The birds belting in harmony, but halt halfway,
Could it be due to their imminent split?
Never, oh! Never again...
Make haste! The Sun hasn't set yet,
I wanna embrace
Your shoot of life and all its freshness;
Wanna squeeze your cloud of float, your wind of fleet,
Wanna get besotted with the nectar of your tenderness
Wanna kiss you while falling into the abyss
Embellished in all the lavishness that mother nature could possibly give,
Intoxicated in your scent, laced with your radiance
Saturated with your zesty zenith;
- Hey spring! Mind if I bit?
YOU ARE READING
vội vàng / make haste
Poetryvội vàng - Xuân Diệu | make haste - English translation by SawC