Fascinate (2)

746 97 11
                                    

Reo nhìn ngoài khung cửa sổ phòng làm việc, lòng ngân vang một bản tình ca.

Một cảm giác trước đến nay em chưa từng có, dư vị lâng lâng khó tả bao bọc nơi lồng ngực khiến sự hạnh phúc trào dâng khắp mọi nơi trong tâm trí.

Có lẽ đây là yêu? Reo không biết nữa. Em chưa từng yêu ai trước đây, chưa từng trải qua cảm giác thế này - khi bản thân mong muốn được kề cạnh ai đó, muốn tay đan trong tay đối phương, cùng đi đến tận cùng ngõ ngách của thế gian.

Em muốn Nagi Seishiro, và chỉ muốn mỗi cậu chàng tóc trắng ấy mà thôi.

Rung động từ ánh nhìn đầu tiên nom trẻ con và ngờ nghệch làm sao, tỉ như chỉ có trong những câu chuyện cổ tích thuở tấm bé thường được nghe kể, ấy vậy mà bây giờ trái tim em thật sự thảy vào tay đối phương chỉ trong phút đầu gặp gỡ.

Biết làm sao được nhỉ? Reo ngẩn ngơ. Em chẳng làm chủ được lòng mình, khi linh hồn của mỗi người tìm được nửa còn lại tương xứng, ái tình sẽ chủ động dẫn lối, khi ấy lý trí bỗng nhiên mù mờ cả đi, ú ớ vài cái rồi nhiễm nhiên hoá vào hư vô.

"Quyết định rồi, phải đi tới gặp cậu ấy thôi." - Reo gạt phăng đống giấy tờ còn dang dở qua một bên, em với lấy chiếc áo khoác được vắt cẩn thận trên ghế nhanh chóng mặc lên người rồi rời khỏi phòng làm việc.

(*)

9 giờ tối, khoảng thời gian thích hợp để tụ tập hơn tất thảy. Có vẻ đây chính là lý do mà Fascinate đông người hơn bình thường, chật kín hết cả lối đi. Reo khó khăn lắm mới lách người qua được, người em nhễ nhại hết cả, ấy vậy mà đôi mắt vẫn không ngừng tìm kiếm bóng hình của Nagi Seishiro.

Đây rồi.

Vì hôm nay quán quá đông, Nagi bận bịu đến chóng cả mặt. Việc phải đáp ứng nhu cầu liên tục của khách hàng khiến cậu chàng dường như còn chẳng có thời gian để thở.

Reo muốn đến bên cạnh Nagi, nhưng khi thấy cậu chàng đang tối tăm mặt mũi, em lại đành thôi. Lẳng lặng kiếm một góc âm thầm nhìn người trong lòng.

Reo nghĩ mình lại càng thích Nagi hơn nữa. Dáng vẻ khi chăm chú làm việc của cậu chàng nom mới tuyệt làm sao, tựa như một viên kim cương không ngừng sáng lấp lánh.

"Bạn có muốn hát một bài để dành tặng người mình quý mến không?" - một cậu chàng phục vụ nhìn em ân cần mỉm cười.

Chà, có lẽ tình yêu nơi Reo biểu lộ quá rõ ràng rồi chăng? Mà em cũng chẳng để tâm lắm. Thưa, Reo Mikage không muốn giấu giếm tình yêu dành cho Nagi Seishiro đâu.

"Có chứ, tôi có thể hát ở đâu?" - Reo đáp lời anh chàng tóc đỏ.

"Phía trước là sân khấu, cậu có thể hát ở đó. Cứ yêu cầu bài hát mà cậu muốn, dàn âm nhạc của Fascinate sẽ hiểu ý cậu thôi à." - Người phục vụ chỉ tay về phía lối đi lên sân khấu, anh chàng vỗ vỗ vai Reo, như đang động viên cổ vũ.

Reo gật đầu cảm ơn đối phương, sau đó theo chỉ dẫn tiến tới lối vào sân khấu. Anh chàng tóc đỏ quả thật không nói điêu, dàn nhạc rất nhanh chóng đã hiểu ý Reo, sân khấu được chuẩn bị ngay sau đó. Khi em bắt đầu màn trình diễn của mình, bóng đèn đều được tắt hết cả, chỉ còn ánh sáng sân khấu chiếu lên khuôn mặt Reo - đẹp như tượng tạc.

| 𝐍𝐚𝐠𝐢𝐑𝐞𝐨 | 𝐒𝐇𝐌𝐈𝐋𝐘Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ