Tuy rằng bà Waraha ngoài miệng vẫn trêu chọc con gái của mình , nhưng trong lòng thầm nghĩ kết quả hôm nay chính là điều bà mong đợi nhất , cũng không uổng phí chính mình dụng tâm lương khổ , nhìn hai đứa như thế bà cảm thấy rất là vui mừng . Ngược lại cũng chẳng sao , bà còn muốn đuổi con gái ra ngoài luôn , ăn chay mấy tháng coi bộ không nhịn được , không phải bà chỉ liếc mắt nhìn lưng con dâu thôi sao , làm gì phản ứng lớn như vậy ?
- " Họ Waraha , ta không phải mẹ con sao , không nhờ ta tối hôm qua con được đãi ngộ tốt như vậy sao ? Đúng là tức chết ta rồi . "
- " Cảm ơn , con thừa biết lòng tốt của mẹ , cảm ơn mẹ ban thưởng ! Bất quá phiền mẹ trước tiên đi xuống phòng ăn dùng cơm được chứ ? Mẹ ở đây chúng con không tiện đứng dây "
- " Trời ơi con gái lắm lời của ta đã trở về , thật tốt ! Ta xem hai đứa tối hôm qua phỏng chừng cũng mệt muốn chết rồi há , người trẻ tuổi chính là không kiềm chế được , xem Charlotte hiện tại còn chưa dậy , con để cho nó ngủ đi , hôm nay ta đặc xá cho hai đứa ngủ nướng , chỉ cần con đừng quên buổi chiều phải đi bệnh viện là được "
Nói xong bà Waraha liền thức thời đóng cửa lại rời đi . Sau khi bà đi ra ngoài , Engfa giờ phút này nhìn Charlotte ngủ say trong lòng mình cảm giác tất cả như đang nằm mơ . Hình ảnh lần đó cô dùng lời lẽ xua đuổi nàng hiện ra trước mắt , bây giờ nhớ lại Charlotte khi đó đã khóc , cô thấy trong lòng mình đau nhói , tuy rằng những hành động kia không phải cô muốn , vậy mà cô vẫn nhẫn tâm với nàng như vậy . Không phải không yêu , mà là cảm giác mình phải buông tay , nếu không mang được tương lại tốt đẹp cho người ta thì cần gì phải dây dưa . 3 tháng trôi qua cô tưởng rằng nàng đã quên đi , thế nhưng khi nàng xuất hiện lần nữa ở trước mặt cô , bất kỳ lời nói nào cũng đều không nói ra được . Cô không nói gì với nàng cả ngày , bản thân che giấu rất tốt , nhưng khi ở cùng một phòng bản thân cô không kiềm chế được , trái tim cứ làm theo điều nó muốn , đặc biệt là lúc nàng khom lưng phao chân cho mình lộ ra da thịt mềm mại , lúc đó chỉ muốn nhào đến ôm nàng mãi , dục vọng bỗng đâu tràn trề xâm chiếm trí não . Chỉ dám nghiêng đầu đi không nhìn tới nàng , nhưng nhiệt độ trên mặt không hề giả . Sau đó trở về phòng , trong suy nghĩ sợ phải trò chuyện cùng nàng , kết quả nhìn thấy nàng đã ngủ , lúc đó cô thở phào nhẹ nhõm . Tưởng rằng hai người sẽ yên lặng mà ngủ , không nghĩ mình lại bị một cái ôm đánh cảm xúc mãnh liệt , khi da thịt tương uất hết thảy cái gọi là lý trí hoàn toàn không tồn tại , dẫ đến tình trạng hiện giờ hai người đã nằm trong vòng tay nhau . Engfa khẽ thở dài , vén lên tóc dài che khuất đôi mắt của nàng , lẳng lặng nhìn Charlotte . Nàng thật xinh đẹp , mình thật sự có được vinh hạnh giữa nàng bên mình hay sao ? Hiện tại chân của mình mặc dù nói có thể khôi phục , thế nhưng ký ức khi mẹ của Charlotte lúc ở bệnh viện quỳ xuống cầu xin cô , hình ảnh đó vĩnh viễn xuất hiện trong đầu cô , mỗi khi muốn tiến lên trước một bước nhưng chỉ cần nhớ đến hình ảnh đó cô lại lùi một bước . Engfa cúi đầu hôn nhẹ lên trán Charlotte , ôm chằm nàng vào trong lồng ngực của mình , chỉ lo đây là một giấc mộng . Charlotte tựa hồ cảm giác được Engfa đang ôm ấp mình , đầu cọ cọ tìm một vị trí thoải mái tiếp tục ngủ . Chớp mắt đã đến buổi trưa , ánh mặt trời tiến vào phòng , Engfa sau khi tỉnh lại nhìn thời gian , cô chậm rãi rút cái tay bị gối lên rón rén xuống giường mặc quần áo , cô nhìn Charlotte rồi đắp chăn cho nàng . Tắm rửa đánh răng rửa mặt , nói Mary cho hâm nóng thức ăn , Engfa một mình ngồi trên bàn ăn . Bà Waraha từ trên lầu đi xuống nhìn thấy một mình cô liền hỏi :
BẠN ĐANG ĐỌC
[ENGLOT] Chuyện Tình Cảnh Sát - COVER
RandomMột người là bác sĩ băng sơn, nàng lạnh lùng đến nỗi đóng băng ong bướm bên cạnh, bất luận bọn họ sử dụng bao nhiêu chiêu trò vẫn không lọt vào mắt xanh của nàng. Dưới sự dẫn dắt của định mệnh, một lần gặp phải sự kiện kia làm cho nàng gặp phải cái...